Chương trước
Chương sau
Nói đến đây, ông ta chợt tò mò: “Giữa họ còn nảy sinh xung đột nữa à?”



Việt Tôn nói: “Đúng thế, nhưng sau này không biết vì sao Tông chủ Quá Khứ Tông lại đột nhiên dừng tay, không nhắm vào Diệp Quân nữa”.



Trầm tư một hồi, Thập điện chủ nói: “Chỉ cần cô ta không đứng về phía Diệp Quân là được rồi”.



Việt Tôn do dự một lúc rồi bảo: “Điện chủ, Tịnh tông chủ này thực lực thế nào?”



Thập điện chủ bảo: “Nhân tính áp chế thần tính”.





Con ngươi Việt Tôn co rút lại.



Thập điện chủ khẽ nói: “Năm xưa minh của ta vì người này mà Nhị điện chủ đã đích thân tới Tuế Nguyệt trường hà gặp cô ta, mời cô ta gia nhập Ác Đạo Minh nhưng cô ta từ chối. Theo ta được biết thì lần đó hai người họ giao đấu, cuối cùng Nhị điện chủ rời khỏi Tuế Nguyệt trường hà, đồng thời hạ lệnh tất cả Điện chủ của Ác Đạo Minh thấy cô ta đều phải nể mặt”.



Việt Tôn kinh hãi!







Nhị điện chủ!



Đừng nói là Nhị điện chủ, với ông ta, Cửu điện chủ cũng là nhân vật trong truyền thuyết.



Mẹ kiếp!



Cường giả bên phía Tuế Nguyệt trường hà nhiều vậy à?



Bảo sao tên Diệp Quân kia không đơn giản.



Thập điện chủ nói: “Tiếp tục nói về Diệp Quân đi”.



Việt Tôn dẹp mọi suy nghĩ rồi bảo: “Theo chúng thuộc hạ được biết, người mạnh nhất đằng sau Diệp Quân không phải nữ kiếm tu váy đen này, mà là một nữ kiếm tu bí ẩn mặc váy trắng”.



“Ồ?”



Thập điện chủ còn nổi lên hứng thú: “Còn mạnh hơn nữ kiếm tu váy đen kia nữa à?”



Việt Tôn gật đầu: “Thuộc hạ đoán là vậy”.



Thập điện chủ nhìn Việt Tôn: “Đoán?”



Việt Tôn gật đầu: “Số lần nữ kiếm tu váy trắng đó xuất hiện cực ít, nhưng theo như ta điều tra, mỗi lần bà ta xuất hiện thì giết người cũng chẳng cần dùng tới kiếm, hơn nữa người đó thi thoảng sẽ nói một câu ‘nhà ngươi ở đâu, chỉ hướng đi’…”



Thập điện chủ dừng bút, hỏi: “Rồi sao nữa?”



Việt Tôn trầm giọng bảo: “Sau đó bà ta sẽ hủy diệt cả nhà người ấy”.



Thập điện chủ sửng sốt một chút sau đó cười lớn: “Thú vị, rất thú vị… Nghe ngươi nói như vậy ta lại muốn đích thân gặp nữ kiếm tu váy trắng này đấy”.



Việt Tôn chần chờ: “Người này không đơn giản…”





Thập điện chủ cười: “Nghe ngươi nói như vậy, đúng là bà ta cũng rất có năng lực đấy”.







Nói xong ông ta tiếp tục phê duyệt.







Thấy vậy, Việt Tôn do dự rồi nói tiếp: “Chúng ta không nên coi thường nữ kiếm tu váy trắng đó thì hơn…”







Thập điện chủ bình ĩnh nói: “Ta coi thường bà ta ư? Ta chỉ nói muốn gặp bà ta thôi. Sao, ngươi cho là ta không có tư cách giao đấu với bà ta à?”







Việt Tôn vội nói: “Thuộc hạ không có ý này…”







Thập điện chủ cầm bút phê duyệt một đường rồi bảo: “Nữ kiếm tu váy trắng?”



Nói xong ông ta đặt bút lên bàn, cười khẽ: “Việt Tôn, ta có thể hiểu sự thận trọng và cẩn thận của ngươi, dù sao ngươi cũng chưa được thấy vũ trụ và đất trời rộng lớn hơn, ngươi có lòng kính sợ cũng là bình thường. Nhưng ngươi không hiểu ta, nếu ngươi hiểu ta thì sẽ biết, những kiếm tu đến từ vũ trụ cấp thấp này với ta mà nói chỉ là chuyện đùa thôi”.









Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.