Đau khổ!
Quá đau khổ!
Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân chợt xoay người nhìn Ngao Thiên Thiên, cũng may thân thể của Ngao Thiên Thiên không có vấn đề gì cả.
Lúc này Ngao Thiên Thiên cũng mở mắt ra.
Diệp Quân đi đến trước mặt Ngao Thiên Thiên, dịu dàng nói: “Khôi phục hoàn toàn rồi chứ?”
Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Ừm”.
Nói xong, cô ấy sờ nhẹ lên người Diệp Quân, sau đó nói: “Thân thể này của huynh…”
Diệp Quân nói: “Chỉ có thể tu luyện lại thôi”.
Ngao Thiên Thiên sờ eo Diệp Quân: “Ta tu luyện cùng với huynh”.
Diệp Quân bắt lấy tay Ngao Thiên Thiên, cười nói: “Được”.
Tuy tu luyện thân thể lần nữa không đơn giản, nhưng hắn có niềm tin.
Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân chợt nói: “Tháp gia, người cứu ta lúc đầu là Đại Chu hay là ai?”
Tiểu Tháp đáp: “Là cha ngươi”.
Diệp Quân sửng sốt: “Cha của ta đến à?”
Tiểu Tháp nói: “Phải”.
Diệp Quân nhíu mày: “Vậy vì sao ông ấy lại đi rồi?”
Tiểu Tháp đáp: “Có lẽ ngươi không quá quan trọng”.
Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ, từ sau khi bị Diệp Thanh Thanh cô cô chỉnh đốn lại, Tiểu Tháp này hơi không được bình thường cho lắm.
Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân đột nhiên kéo Ngao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307865/chuong-3902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.