Chương trước
Chương sau
Diệp Quân quay sang, thấy cô nhoẻn cười hỏi: “Tỉnh rồi nhỉ?"



Hắn gật đầu: “Lần này phải cảm ơn cô nương...”



Thấy nụ cười trên mặt cô gái dần tắt, hắn vội sửa lời: “Giữa hai mình nói gì ân nghĩa nhỉ”.



Nói xong hắn mới thấy có gì đó không đúng.



Nhưng Chu Phạn đã nở nụ cười tươi như một đóa hoa.





Cô ta vốn đã có dung mạo tuyệt sắc, nay lại phát ra nét cười từ tận đáy lòng, thật sự trở thành giai nhân nghiêng thành đổ nước, nhân gian hiếm gặp, khiến Diệp Quân cũng phải ngẩn ngơ.



Chu Phạn thấy hắn thất hồn lạc phách thì gò má khẽ ửng đỏ, vừa thẹn thùng vừa sung sướng.



"Tiểu chủ!!!"







Tiếng hét thảm thiết của Tiểu Tháp lôi Diệp Quân trở về hiện thực.



Nhìn sang bên kia, hắn chỉ thấy Diệp Thanh Thanh vẫn đang đấm cái tháp huỳnh huỵch như có tư thù với nó.



Tiểu Tháp làm gì có lỗi với bà ấy à?



Diệp Quân chần chừ mãi mới dám gọi: “Thanh Thanh cô cô ơi...”



Diệp Thanh Thanh dừng tay, nhướng một bên mày lên nhìn lại: “Lại muốn lĩnh giáo vài chiêu chứ gì?"



Diệp Quân lập tức xua tay: “Dạ không không không...”



Diệp Thanh Thanh hừ một tiếng nhưng cũng chịu dừng lại thật, chỉ sừng sộ nói với Tiểu Tháp: “Thằng nhóc này vốn ngoan ngoãn biết bao nhiêu, từ khi đi theo ngươi thì vợ cứ hốt về dăm ba bảy cô, chắc chắn là do ngươi dạy hư nó. Ca ca ta cả đời chung thủy, con trai huynh ấy làm sao có thể dại gái cho được...”



Tiểu Tháp nghe mà cảm thấy như bị sét bổ trúng người, đầu óc trống rỗng.



Oan quá!!



Nó còn oan hơn cái cô Đậu Nga ở hệ Ngân Hà nữa!!



Cháu của bà mà ngoan?



Ca ca bà mà chung thủy?



Bà có đang nói tiếng người không đấy?!



Tháp gia bi phẫn, Tháp gia muốn tự bạo cho rồi.



Giải thích à? Không, nó tuyệt đối không muốn phí lời nói phải trái với bà Thiên Mệnh váy đen này.



Tự bạo không vui hơn sao?







Diệp Thanh Thanh mắng Tiểu Tháp một tràng dài mới chịu dừng lại, chuyển ánh mắt sang Diệp Quân. Hắn lập tức chột dạ, mi mắt cứ giật giật.







Trong các cô cô của hắn thì Diệp Thanh Thanh là người nóng tính nhất, không hợp là bụp, không thèm nói phải trái.







Hắn cũng sợ chết khiếp.







Diệp Thanh Thanh quắc mắt hỏi: “Ta dữ lắm à?"







Chẳng lẽ cô cô không tự biết? Diệp Quân chỉ dám im lặng.







Các cường giả thì quan sát Diệp Thanh Thanh với vẻ mặt kỳ lạ, cảm thấy tính khí người phụ nữ này không được tốt cho lắm.







"Ngươi là kiếm tu từ đâu đến?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.