Chương trước
Chương sau
Nghe Hoàng Đế Đại Chu nói thế, sắc mặt các cường giả Đại Chu đều trở nên không được tự nhiên, dĩ nhiên là họ hiểu hoàng đế đang nói với họ.



Đạo Quân cũng khẽ gật đầu: “Điện hạ đừng làm chuyện ngốc nghếch, có chuyện gì, mọi người cùng chống đỡ”.



Từ Thiên cũng nói: “Có chuyện gì, mọi người cùng chống đỡ”.



Nguyên Tướng cũng bước ra: “Nếu hôm nay Đại Chu bức chết điện hạ và Diệp công tử, sau này Đại Chu ta còn có thể ngẩng cao đầu với thế gian sao? Điện hạ, mặc dù thực lực của nhà Nho bọn ta không mạnh nhưng không ai tham sống sợ chết, chỉ cần điện hạ ra lệnh, trăm triệu Nho sĩ lập tức thiêu đốt thần hồn”.





Ngay lúc này Cơ Tiểu Kiếm bỗng cười nói: “Quả thật hơi xem thường Đại Chu ngươi rồi”.



Hoàng Đế Đại Chu nhìn Cơ Tiểu Kiếm, mỉm cười nói: “Cô nương, mặc dù Đại Chu ta thế lực yếu kém, nhưng vẫn có khí khái và chính trực, Diệp công tử này là con rể của Đại Chu, hắn là người Đại Chu. Nếu hắn đã là người Đại Chu, Đại Chu ta sẽ không mặc kệ hắn không quan tâm, nếu cô nương muốn đánh thì Đại Chu ta sẽ đánh”.



“Muốn đánh thì đánh”.







Lúc này tất cả cường giả Đại Chu nhiệt huyết sục sôi, đồng thanh hô lên.



Đại Chu dựng nước được mấy tỷ năm, chưa từng sợ bất kỳ điều gì.



Khí khái của Đại Chu không thể bị đứt đoạn ở thời đại này.



Cơ Tiểu Kiếm nhả miếng mía cuối cùng trong miệng ra, sau đó nhìn Hoàng Đế Đại Chu, cười nói: “Đến đây, cho ta xem thực lực của người mạnh nhất Đại Chu hiện nay đi”.



Dứt lời, cô ta biến mất khỏi đó.



Cú đấm như sấm sét, tấn công đến ngàn dặm, lao thẳng đến chỗ Hoàng Đế Đại Chu.



Hoàng Đế Đại Chu bật cười, sau đó đánh một quyền ra.



Vừa tung quyền ra, tiếng gầm của rồng làm rung chuyển trời đất.



Ầm!



Nắm đấm của hai người vừa chạm vào nhau, thời không xung quanh hai người bỗng dần biến thành tro tàn như giấy bị thiêu đốt.



Bỗng chốc.



Soạt.





Hai quyền mang khác nhau hoàn toàn bỗng nổ tung, hai người cùng lùi về sau.







Cơ Tiểu Kiếm lùi về sau sáu trăm trượng.







Hoàng Đế Đại Chu lùi về sau cả ngàn trượng.







Thấy thế sắc mặt các cường giả Đại Chu đều trở nên khó coi.



Cơ Tiểu Kiếm dừng lại, sau đó nhìn nắm đấm của mình rồi lại nhìn Hoàng Đế Đại Chu, cười nói: “Quyền Vương Đạo, được đấy”.







Hoàng Đế Đại Chu nói: “Mặc dù cô nương không đặt trọng tâm vào tu quyền nhưng quyền đạo này lại cực kỳ bá đạo, đúng là hiếm thấy”.







Cơ Tiểu Kiếm cười nói: “Quyền đạo của ta rất yếu, có lẽ ngươi nên đến Đăng Thiên Vực dạo một vòng, một vài quyền tu ở đó mới là lợi hại. À không đúng”.







Nói đến đây, cô ta ngừng lại một lúc, sau đó cười nói: “Ngươi không có cơ hội đi đâu, vì ta sẽ đánh chết ngươi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.