Chương trước
Chương sau
Giờ khắc này, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được sự đáng sợ của thần tính, thần tính càng mạnh thì đối với vạn vật trên đời cũng sẽ ngày càng lãnh đạm.



Chớp mắt đã qua trăm năm!



Ở trước Đại Đạo và thời gian, vạn vật trên thế gian dường như thật tầm thường nhỏ bé.



Chính vì cảm giác này mà hắn đã kìm lại một cảnh giới.





Lúc này, nhân tính và thần tính của hắn đã bắt đầu chiến đấu.



May mà có Ngao Thiên Thiên, nếu không hắn thật sự không chắc mình có thể áp chế được thần tính hay không. Bởi vì rất nhiều lúc, đàn ông thật sự rất bốc đồng, chẳng hạn như việc có đeo hay không?



Vào thời điểm đó, rất nhiều người sẽ chọn sảng khoái tới cùng… Chúng ta đang nói tới tu luyện.







Lúc này Diệp Quân hóa thành một luồng kiếm quang bay vào trong tinh không, hắn ngẩng đầu gầm lên một tiếng.



Bùm!



Trong nháy mắt, sau lưng hắn hiện lên một pho thần tượng nghìn trượng, trong chốc lát, kiếm ý ngút trời, tràn ngập khắp thế giới trong Tiểu Tháp.



Thần tượng kiếm ý!



Diệp Quân nhẩm niệm rồi xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, hắn cười: “Thanh Huyên, có phải cũng nên ngưng tụ một pho thần tượng kiếm không?”



Kiếm Thanh Huyên khẽ rung lên, giây tiếp theo, một luồng kiếm quang rơi vào tay thần tượng của Diệp Quân, trong phút chốc, một thanh kiếm ảo chợt ngưng tụ, kiếm dài mấy trăm trượng, chính là kiếm Thanh Huyên phóng to.



Nhìn thấy cảnh này, Diệp Quân chợt phá lên cười, trong tiếng cười không giấu được vẻ hưng phấn, bởi vì trực giác nói cho hắn biết thần tượng này lại thêm kiếm Thanh Huyên ảo, chắc chắn sẽ vô cùng kinh khủng.



Như nghĩ tới điều gì, Diệp Quân cất thần tượng đi, hai mắt từ từ nhắm lại.



Đột nhiên, máu trong người hắn xao động.



Một lúc lâu sau, Diệp Quân chợt mở mắt ra.



Ầm!



Trong mắt là biển máu.



Từng luồng sức mạnh huyết mạch phong ma đáng sợ phóng lên trời, sau đó ngưng tụ thành thần tượng huyết mạch sau lưng Diệp Quân.







Thần tượng huyết mạch này toàn thân đỏ như máu, sát ý ngập trời, khí tức còn hơn cả thần tượng kiếm ý lúc trước.







Sau khi thần tượng huyết mạch này xuất hiện, thế giới trong Tiểu Tháp bị một luồng sát ý và địch ý bao phủ.







Thần tượng huyết mạch!







Diệp Quân nhắm mắt lại, trở nên kích động: “Tháp gia, ta cảm thấy bây giờ ta có thể đấu được với cha ta và ông nội được rồi”.







Tiểu Tháp nói: “Đừng lôi ta theo là được”.







Diệp Quân: “…”







Tiểu Tháp lại nói: “Ta khuyên ngươi nên thành thật một chút, thật đấy, năm xưa cha ngươi còn ngông nghênh hơn ngươi, mà sau đó ngươi không thể tưởng tượng được thảm thế nào đâu”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.