Đây là thái độ của Đại Chu.
Nếu Ác Đạo Minh thật sự không chấp nhận thì chỉ có thể chiến đấu thôi.
Ông lão mặc trường bào màu đỏ sậm trầm ngâm hồi lâu mới nói: “Được”.
Sau đó ông ta bỏ đi cùng Ác Bà.
Trong điện, mọi người đều thở phào một hơi.
Đã tránh được một trận chiến lớn.
Đương nhiên họ vẫn còn e ngại Ác Đạo Minh, đây là một thế lực vô cùng thần bí và có thực lực, chỉ vì chút chuyện này mà huyết chiến với đối phương thì không đáng.
Các trưởng lão rời đi, chỉ còn lại Chu Phạn và Mặc trưởng lão.
Mặc trưởng lão bước chậm rãi tới trước mặt Chu Phạn, khẽ thở dài: “Nha đầu, ta thật sự hơi khó hiểu việc làm lần này của con, con đã biết rõ Ác Đạo Minh không đơn giản mà vẫn làm như vậy, con…”
Nói đến đây, lão ta lại thở dài.
Chu Phạn hơi cúi đầu, không nói gì.
Mặc trưởng lão do dự một chút rồi hỏi: “Thanh niên đó có lai lịch gì? Con nói rõ cho Mặc thúc đi”.
Chu Phạn nói nhỏ: “Con không biết”.
Mặc trưởng lão sửng sốt: “Con cũng không biết?”
Chu Phạn gật đầu.
Mặc trưởng lão tức giận: “Con không biết hắn có lai lịch gì mà lại dùng tổ tiên để che chở cho hắn? Con không biết hắn có lai lịch gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307770/chuong-3807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.