Diệp Quân nhìn Cố Trạch, sau đó nói: “Sau khi ra ngoài, liệu ông ta có giết người giành lại bảo vật không?”
Cố Trạch mỉm cười nói: “Ngươi có thể yên tâm, mặc dù tính tình của người này nóng nảy, không đủ thông minh nhưng sẽ không làm ra chuyện thiếu đạo đức như vậy”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta tin nhân phẩm của tiền bối”.
Môi Cố Trạch khẽ giật, mẹ nó chứ, sao cứ cảm thấy tên này đang chế giễu mình vậy? Ông đây là cường giả cảnh giới Khai Đạo đấy, tên nhóc này không sợ mình chút nào sao?
Mẹ kiếp!
Đằng sau có người chống lưng thì giỏi lắm à?
Cố Trạch bĩu môi, xoay người đi, mắt không thấy tâm không phiền.
Diệp Quân cũng không nói gì nữa, hắn xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên bỗng bay ra rồi lao lên trời.
Ầm!
Khi kiếm Thanh Huyên bay lên trời, phong ấn trận pháp bí ẩn đó lại xuất hiện, nhưng khi kiếm Thanh Huyên chạm vào nó, phong ấn bí ẩn đó vỡ tan trong tích tắc, biến thành vô số mảnh vỡ năng lượng rồi rơi xuống.
Thoáng chốc vỡ nát.
Thấy thế, Cố Trạch híp mắt, dưới đáy mắt hiện lên tia ngạc nhiên, ông ta cúi đầu nhìn Diệp Quân, sau đó rơi vào trầm tư không nói gì, cũng không biết ông ta đang nghĩ gì.
Diệp Quân ở bên dưới xòe tay ra, kiếm Thanh Huyên bay về lại trong tay hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307747/chuong-3784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.