Sau khi đáp xuống đất, Chu Phạn cúi đầu nhìn cuốn sách cổ trong tay, sách cổ bốc khói, thoáng chốc đã không còn hình dáng gì nữa.
Chu Phạn lắc đầu cười khổ: “Linh khí tích lũy cả mấy trăm năm dùng một lần là xong”.
Diệp Quân nói: “Chẳng phải Phạn cô nương có Linh Tổ à? Có thể nói bà ấy khôi phục lại giúp cô”.
Chu Phạn lắc đầu: “Bà ấy sẽ không làm chuyện này”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Chu Phạn chớp mắt: “Bà ấy là Linh Tổ! Linh Tổ!”
Nghe thế Diệp Quân lập tức hiểu ra.
Không phải Linh Tổ nào cũng dễ nói chuyện như Tiểu Bạch.
Chu Phạn cất cuốn sách cổ trong tay đi, sau đó nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử từng tiếp xúc với Linh Tổ ư?”
Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Sao cô biết?”
Chu Phạn cười nói: “Ta đoán”.
Diệp Quân lắc đầu khẽ cười.
Chu Phạn đang định nói gì đó, ngay lúc này tòa tháp cao đó bỗng rung chuyển.
Mọi người đều ngạc nhiên quay đầu lại nhìn.
Sắc mặt Chu Phạn hơi khó coi: “Lẽ nào là do lúc nãy kiếm của Diệp công tử phá bức tường trong tháp đó, đồng thời cũng phá luôn phong ấn bên trong?”
Diệp Quân lặng thinh, hắn nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay, hoàn toàn có khả năng này.
Thanh kiếm này quả thật là khắc tinh của các loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307744/chuong-3781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.