Chương trước
Chương sau
Mà đúng lúc này, một luồng sức mạnh kinh khủng đột nhiên ập đến, sau đó kéo tất cả mọi người vào trong vực sâu không thể thấy đáy ở phía dưới.



...

Không biết qua bao lâu, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra.



Vừa mở mắt hắn đã ngồi bật dậy, ngay sau đó hắn nhíu mày, bởi vì hắn cảm nhận được thứ mềm mại trong vòng tay mình.



Diệp Quân vô thức bóp một cái.





“Hửm?”



Một giọng nói kinh ngạc đột nhiên vang lên, trong giọng nói còn có sự tức giận.



Diệp Quân vội buông tay: “Phạn cô nương?”







Người ở trong vòng tay hắn chính là Chu Phạn, mà lúc này hắn và Chu Phạn đang ở trong một sơn động tối tăm không biết tên.



Lúc này một ngọn lửa đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân.



Diệp Quân nhìn thấy Chu Phạn đang cầm một hộp quẹt, dưới ánh lửa, khuôn mặt xinh đẹp của Chu Phạn trông hơi tái và hơi yếu ớt.



Chu Phạn nhìn Diệp Quân, không nói gì.



Diệp Quân nói vội: “Xin lỗi Phạn cô nương, vừa nãy ta không có ý cợt nhả đâu, chỉ là hành động vô thức thôi, mong cô thứ lỗi”.



Chu Phạn bật cười: “Có thể hiểu được”.



Diệp Quân cũng hơi thả lỏng, hắn cũng sợ lúc này xảy ra hiểu lầm gì không hay, may mà cô nương này hiểu chuyện.



Chu Phạn nhìn xung quanh, dường như nghĩ tới gì đó cô ta nhíu mày: “Tu vi của chúng ta…”



Nghe Chu Phạn nói thế, Diệp Quân cười khổ: “Tu vi bị phong ấn rồi”.



Chu Phạn khẽ gật đầu: “Ở đây còn có cấm chế phong ấn đặc biệt nữa”.



Diệp Quân cảm ứng Tiểu Tháp và kiếm Thanh Huyên, rất nhanh sắc mặt hắn trầm xuống, hắn không cảm ứng được với Tháp gia.



Nhưng may là tuy không cảm ứng được Tháp gia nhưng có thể cảm ứng được với kiếm Thanh Huyên.



Chỉ cần có thể liên lạc với kiếm Thanh Huyên thì vấn đề sẽ không quá lớn.



Diệp Quân khẽ lắc đầu, Tháp gia này đúng là nên nâng cấp rồi.







Diệp Quân dẹp mọi suy nghĩ, hắn nhìn xung quanh, bỗng nhiên nhìn về hướng xa: “Phía trước hình như có cửa đá”.







Chu Phạn quay đầu lại nhìn, cô ta hơi sửng sốt sau đó lại nhìn Diệp Quân, Diệp Quân đứng dậy: “Đi thôi”.







Nhưng Chu Phạn không di chuyển.







Diệp Quân hơi ngạc nhiên.







Chu Phạn cười khổ: “Hình như chân ta có vấn đề”.







Diệp Quân nhìn vào chân Chu Phạn, dưới chân phải của cô ta toàn là máu.







Diệp Quân ngồi xổm xuống, quan sát kỹ một chút: “Hình như gãy rồi”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.