Bọn họ vẫn thấy khá e dè.
Còn không đi?
Đã đến tận đây rồi mà còn quay đầu, tất nhiên là có chút không cam lòng.
Mọi người đều có chút do dự và xoắn xuýt.
Người đàn ông áo bào đen đột nhiên nói: "Ta đi".
Mọi người nhìn về phía người đàn ông nọ, ông ta cười bảo: "Chư vị à, đây là cơ hội cuối cùng để chúng ta thăng đến cảnh giới Khai Đạo rồi. Nơi này chắc chắn là văn minh vũ trụ cấp bốn, nếu bây giờ quay đầu, e là cả đời còn lại cũng không gặp được di tích bí cảnh nào như này mất. Vậy nên ta đành phải liều một phen thôi".
Liều một phen!
Mọi người suy đi nghĩ lại một lượt, cuối cùng đều gật đầu, bày tỏ đồng ý tiếp tục đi về phía trước.
Dù sao bây giờ mà bỏ đi thì không ai cam lòng cả.
Chu Phạn gật gật đầu: "Vậy chúng ta tiếp tục đi thôi".
Lúc này, bóng mờ đột nhiên nói: "Có thể dẫn ta đi cùng không?"
Mọi người đồng loạt nhìn sang bóng mờ kia, bóng mờ lại nói: "Ta cũng muốn đi nhìn một cái".
Chu Phạn cười nói: "Các hạ tên là gì?"
Bóng mờ đáp: "Gọi ta Lôi Thú là được".
Chu Phạn liếc nhìn đám mây đen phía chân trời: "Ngươi ở đây hấp thụ lôi kiếp để tu luyện à?"
Lôi Thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307730/chuong-3767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.