Chu Phạn tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Không đủ mạnh, nếu tiếp tục có thể sẽ gặp nguy hiểm”.
Diệp Quân: “Thật sự chỉ có Khai Đạo Cảnh mới bước lên được?"
Chu Phạn gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân lại hỏi: “Nó do ai tạo ra?"
Chu Phạn lắc đầu cười: “Chưa có lời giải”.
Diệp Quân im lặng.
Chu Phạn tiếp tục: “Ta còn từng đi đến một dòng sông vô tận có tên Thời Quang, nghe nói là do một vị đại năng tuyệt thế dùng thần thông vô thượng hấp thu thời gian của Đại Đạo, ngưng tụ thành sông...”
Giọng cô ta trở nên phấn khích: “Nó là dòng sông đẹp nhất ta từng được thấy! Tiếc rằng lại không thể nán lại lâu”.
Diệp Quân hỏi: “Vì sao?"
Chu Phạn cười tiếc nuối: “Nơi ấy chứa đựng thời gian của Đại Đạo, một khi ở đó thì thọ mệnh của bản thân sẽ trôi qua cực nhanh... Cứ đứng đó ngắm cảnh là chết chắc”.
Diệp Quân: “...”
Chu Phạn nói: “Vũ trụ vô tận, không thiếu những điều kỳ diệu. Chẳng biết đời này ta có thể nhìn thấy hết những kỳ quan diệu kỳ đó không”.
Diệp Quân chợt đổi chủ đề: “Cô nương là người Hoàng thất?"
Chu Phạn gật đầu: “Phải”.
Diệp Quân: “Lấy thiên phú và sức mạnh của cô nương thì hẳn là Hoàng trữ*?"
*Hoàng trữ: Người được định là vị vua kế tiếp.
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307727/chuong-3764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.