Huyền Dương quắc mắt sừng sộ: “Ngươi ở cùng phe với tên Diệp Quân kia!"
Ông ta chợt cảm thấy có điều gì đó bất thường.
Con mẹ nó chứ!
Hai bên không thù không oán, lão chó già này mắc chứng già mà cứ cắn hoài không nhả?!
Chỉ có thể là vì bọn chúng đều là người bên phe Diệp Quân.
Sắc mặt Huyền Dương đã đen xì nay lại càng xấu đi tợn.
Tả Lão không tiếp lời mà hóa thành kiếm quang ầm ầm vọt tới, mang theo lửa giận ngút trời.
Huyền Dương âm thầm bóp vỡ phù truyền âm.
Phải gọi cứu binh!
Bởi vì hai người họ quả thật không làm gì được đám người này.
Đại chiến nhanh chóng trở lại.
Bên trong bí cảnh.
Đoàn người đi về phía trước, không lâu sau đã đến được một vùng biển.
Ngước mắt nhìn chỉ thấy mênh mông vô tận.
Ai nấy đều nhíu mày.
Chu Phạn đi đầu cười cười cất tiếng: “Xem ra phải ngồi thuyền rồi”.
Cô ta vươn tay chỉ xuống dưới.
Những người khác nhìn theo, thấy được một con thuyền gỗ cũ kỹ nằm trên bờ. Nó không lớn không nhỏ, có thể chứa được hai mươi người.
Có người kinh ngạc thốt lên: “Sao lại có thuyền ở đây??"
Chu Phạn cười đáp: “Hẳn là có người đã qua bờ bên kia, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307725/chuong-3762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.