Chương trước
Chương sau
Thiếu niên chỉ còn lại linh hồn đó quỳ rạp xuống đất, run lẩy bẩy, không dám lên tiếng.



Vì gã đã cảm nhận được sát khí của cô gái này.



Nghe Nam Kiều nói thế, sắc mặt mọi người cũng trở nên tuyệt vọng, cảm thấy hối hận quá chừng.



Bây giờ nghĩ kỹ lại, thiếu niên kiếm tu đó thật sự không tầm thường chút nào.





Hơn nữa rất có khả năng là đến từ vũ trụ nền văn minh cấp bốn.



Nếu đến từ vũ trụ nền văn minh cấp bốn thật thì họ đi theo hắn tức là đã có một cơ hội cực lớn để thay đổi vận mệnh.







Tiếc là chỉ vì một câu nói mà cơ duyên này đã biến mất hoàn toàn, ánh mắt Nam Kiều cũng hiện lên vẻ hối hận khó che giấu.



Bây giờ nền văn minh Thương Vận bị tiêu diệt, có lẽ là một cơ hội tốt nhất để họ khôi phục lại nền văn minh Thương Vận.



Hết rồi!



Đúng là tức chết mất thôi!



Nam Kiều nhìn tinh không mênh mông xung quanh, mắt cô ta hiện lên vẻ mờ mịt, con đường này nên làm sao đây?

Vũ trụ Thương Vận.



Thời không cách trước mặt bà lão lưng gù bỗng nứt lìa, hư ảnh trong trận chiến với Sậu Nguyên trước đó lao ra.



Thấy hư ảnh đó, bà lão nhíu mày: “Sao thế? Thất bại rồi à?”



Hư ảnh đó trầm giọng nói: “Bên cạnh thiếu niên đó có một cường giả bí ẩn, thực lực rất mạnh, hơn nữa có khá nhiều người”.



Bà lão cười nhạo: “Thảo nào dám nhúng tay vào Vũ Trụ Kiếp, phá vỡ quy tắc Ác Đạo, tiêm nhiễm nhân quả Ác Đạo… Huyền Âm, ngươi đi điều tra về thân phận của thiếu niên đó”.



Huyền Âm do dự, sau đó mới nói: “Ác Bà, chỉ sợ thân phận của thiếu niên đó không đơn giản…”, bà lão lạnh nhạt liếc nhìn Huyền Âm: “Còn có thể không tầm thường bằng Ác Đạo Minh ta không? Đi điều tra đi, bảo Thiên Đạo của các vũ trụ và người giữ biên giới vũ trụ điều tra giúp ngươi. Sau khi tra ra, cho dù hắn đến từ nền văn minh nào, cũng đều ra lệnh cho Ác Đạo ở nền văn minh vũ trụ văn minh đó đến Vũ Trụ Kiếp trước”.



Thấy bà lão có vẻ tức giận, Huyền Âm không nói thêm gì nữa, hơi cúi người xuống rồi đi ra ngoài.



Sắc mặt Ác Bà trở nên khó coi: “Ai rồi cũng muốn làm phản”.













Ở một bên khác.







Một tinh vực chưa biết đến ở nơi nào đó, một thời không bỗng nứt lìa, kiếm quang bay ra.







Chính là Diệp Quân.







Lúc này cơ thể Diệp Quân hơi rạn nứt, bởi vì lần này hắn kiểm soát thời gian xuyên không nên tuy rằng vẫn bị thương như trước nhưng cũng không nghiêm trọng như vậy.







Sau khi bước ra, Diệp Quân hít sâu một hơi, sau đó bắt đầu sử dụng cây thần tự nhiên và tâm sinh mệnh để hồi phục cơ thể.







Không lâu sau, cơ thể hắn đã hồi



phục hoàn toàn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.