Chương trước
Chương sau
Dứt lời, cô ta nhẹ nhàng chỉ tay phải về phái nguồn tín hiệu phía xa, chẳng mấy chốc, một ký hiệu bí ẩn xuất hiện trước mặt mọi người.



Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện ký hiệu này rất giống một chữ cái, đặc biệt tương tự với cổ tự mà Diệp Quân lấy được kia.



Diệp Quân trầm giọng nói: “Có lẽ là khi người bí ẩn kia bắn nguồn tín hiệu về phía vũ trụ, nền văn minh Thuỷ tộc bí ẩn kia đã thông qua nguồn tín hiệu người đó bắn ra dò xét đến đây, hơn nữa cảm nhận được cổ tự kia”.



Tín Du gật đầu: “Có lẽ là thế”.





Diệp Quân hỏi: “Còn gì khác nữa không?”



Tín Du lắc đầu: “Nội dung khá là phức tạp, chúng ta vẫn chưa thể phân tích rõ ràng, nhưng có thể chắc chắn tạm thời nền văn minh Thuỷ tộc này không có ý thù địch gì với chúng ta… Vì nếu bọn họ có ý thù địch thì có lẽ đã thẳng thừng phái cao thủ đến rồi. Đương nhiên cũng có lẽ là vì kiêng dè chúng ta, dù sao bọn họ cũng không rõ thực lực của chúng ta”.







Diệp Quân mở lòng bàn tay, cổ tự kia xuất hiện, bây giờ cổ tự này không có chút linh khí dao động nào, hoàn toàn rơi vào trạng thái yên tĩnh.



Rõ ràng là bị lửa Thiên Hành làm tổn thương đến căn nguyên.



Diệp Quân chợt thấy hơi nhớ Tiểu Bạch, nếu Tiểu Bạch ở đây, chắc chắn nó có thể giúp cổ tự này sống lại một cách dễ dàng.



Dù bây giờ hắn có rất nhiều Tổ Mạch nhưng bảo hắn cho thứ này hấp thu Tổ Mạch, hắn vẫn thấy hơi tiếc.



Những Tổ Mạch kia phải dùng để phát triển vũ trụ Quan Huyên.



Tín Du trầm giọng nói: “Ta nhớ người bí ẩn trước kia có nói, nền văn minh Thuật Giả của bọn họ có thể phát triển lên là nhờ cổ tự này, nói cách khác lai lịch của nó…”



Diệp Quân hỏi: “Nền văn minh vũ tụ cấp năm?”



Nét mặt Tín Du dần trở nên nặng nề: “Không biết”.



Nền văn minh vũ trụ cấp năm là nền văn minh đáng sợ đến mức nào?



Trước mắt cũng chỉ có mỗi nền văn minh Thiên Hành là nền văn minh vũ trụ cấp năm mà họ được biết.



Diệp Quân nhìn cổ tự trong tay, sau đó nói: “Ta định đi tới di tích phát hiện cổ tự này xem thử”.



Tín Du nhìn về phía Diệp Quân: “Đi ngay bây giờ sao?”





Diệp Quân gật đầu.







Tín Du cũng gật đầu: “Ta cũng muốn đi với ngươi, nhưng bây giờ nền văn minh Tu La xảy ra quá nhiều chuyện, ta vẫn muốn trao đổi với muội muội Tiểu Ái của ngươi, hơn nữa trong nguồn tín hiệu này vẫn còn nội dung khác, ta phải ở lại đây tiếp tục nghiên cứu, vì thế chỉ có thể để ngươi đi một mình thôi”.







Diệp Quân gật đầu: “Được”.







Tín Du nói: “Có cần gửi tín hiệu hồi âm cho nguồn tín hiệu này không?”







Diệp Quân hỏi: “Có thể à?”







Tín Du trầm giọng đáp: “Có thể, nhưng có lẽ sẽ hơi chậm, vì chúng ta không biết thực lực của người bí ẩn kia, hơn nữa hình như người đó sử dụng bí pháp gì đó để gửi nguồn tín hiệu này…”







Diệp Quân cười nói: “Vậy tạm thời không cần trả lời, đợi ta đi thăm





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.