Chẳng mấy chốc, tiếng kiếm và tiếng nổ không ngừng vang vọng khắp sân.
Trận chiến của hai người lập tức trở nên khốc liệt.
Huyết Thi rõ ràng đã điên tiết, từng đợt công kích dồn dập như vũ bão, căn bản không cho Diệp Quân cơ hội để thở.
Tuy nhiên, Diệp Quân lại đỡ được hết từng đợt công kích của nó.
Lúc này, Tín Du ở phía xa đột nhiên nói: “Diệp công tử vậy mà lại là song tu Võ Kiếm”.
Đánh đến tận lúc này, bọn họ phát hiện, Diệp Quân không chỉ tu luyện kiếm đạo, mà võ đạo cũng rất cao cường, đặc biệt là ý thức chiến đấu cũng không thua kém gì Huyết Thi.
Tuy nhiên, về mặt tổng thể Diệp Quân vẫn đang gặp bất lợi, bởi vì cảnh giới của hai bên có sự chênh lệch quá lớn.
Thái A Thiên khẽ nói: “Diệp công tử đúng là thiên tài”.
Nói đến đây, ông ta khẽ lắc đầu: “Nếu hai chúng ta theo chân tộc Tu La thèm muốn thần vật trên người hắn thì e rằng nền văn minh Tu La hôm nay đã sớm biến mất”.
Tín Du khẽ gật đầu: “Cách làm việc, làm người lúc nào cũng không được phụ lương tâm của mình”.
Thái A Thiên gật đầu: “Quả thật”.
Tín Du đột nhiên quay đầu nhìn về phía Nhất Niệm đang liếm kẹo hồ lô ở một bên, cô ta cười nói: “Nhất Niệm cô nương, cô không lo lắng sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307669/chuong-3706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.