Chương trước
Chương sau
Thấy Diệp Quân nhìn lại, cô gái vội nở nụ cười hiền lành.



Diệp Quân cũng mỉm cười, rồi quay đi.



Đúng lúc này, một người thần bí đột nhiên xuất hiện ở phía trước tám quan tài máu.





Sau khi người thần bí xuất hiện, nơi đây đang ồn ào bỗng chốc trở nên yên tĩnh, có thể nghe thấy tiếng kim rơi.



Mọi người đều nhìn chằm chằm vào người thần bí.







Cường giả vũ trụ nền văn minh cấp bốn.



Đại Tôn nhìn chằm chằm người thần bí, vẻ mặt dần trở nên nghiêm nghị.



Người thần bí chậm rãi đi về phía trước, hắn ta nhìn quanh đám đông một lượt, khi nhìn thấy Diệp Quân và Đại Tôn, hắn ta mỉm cười, sau đó hắn ta lại nhìn đoàn người đông đúc trước mặt: “Hoan nghênh mọi người tới đây”.



Thấy người thần bí nhã nhặn như vậy, mọi người vốn đang hơi lo lắng lúc này cũng thở phào nhẹ nhõm.



Người thần bí đột nhiên xòe tay, trong lòng bàn tay hắn ta có một màn sáng chậm rãi bay lên trời, màn sáng dài ngàn trượng tựa như bức tranh cuộn treo lơ lửng giữa không trung.



Mọi người đều hơi nghi hoặc.



Ba người Diệp Quân cũng hơi khó hiểu.



Lúc này Nhất Niệm xuất hiện bên cạnh Diệp Quân, trong tay cô ta cầm một cây kẹo hồ lô, cô ta đang liếm rất hăng say.



Thấy Nhất Niệm xuất hiện, Diệp Quân mỉm cười sau đó lại lấy ra một cây kẹo hồ lô khác đã bóc đưa cho cô ta, bởi vì cây kẹo trong tay cô ta đã chỉ còn lại một viên cuối cùng.





Nhất Niệm cười tươi nhận lấy sau đó tay trái liếm một cái, tay phải liếm một cái.







Diệp Quân lắc đầu cười, hắn phát hiện các cô gái đều thích kẹo hồ lô, Tiểu Bạch và Nhị Nha thích, Nhất Niệm cũng thích.







Sau này ra ngoài kiếm Thanh Huyên có thể không mang, nhưng kẹo hồ lô thì nhất định phải mang.







Đúng lúc này, màn sáng phía xa đột nhiên xuất hiện một loạt hình ảnh.







Diệp Quân và Nhất Niệm ngẩng đầu nhìn lên, thấy trong màn sáng có từng tòa đại điện cao vút, những tòa đại điện cao tầng này cực kỳ hùng vĩ và tráng lệ, kéo dài từ mặt đất đến bầu trời, ngoài những tòa đại điện này ra còn có những kiến trúc mà một số người chưa thấy bao giờ, chẳng hạn như tháp thủy tinh. Tháp thủy tinh đó cao mấy vạn trượng, xung quanh tỏa ra những luồng sáng kỳ dị, mà trên đỉnh tháp thi thoảng sẽ có một luồng sáng bí ẩn phóng lên trời, lên tới tận nơi sâu tinh không xa xôi.



Còn có một kiến trúc kỳ lạ nữa, đó là một quầng sáng cực lớn, không biết được làm từ vật liệu gì, đường kính mấy vạn trượng, đứng sừng sững giữa tinh không, chậm rãi xoay tròn, mà khi nó xoay, nơi sâu trong vũ trụ, một số ngôi sao cũng đang xoay cùng với nó.



Khi tầm nhìn trong màn sáng chậm rãi di chuyển, trong một tinh không nào đó có một con yêu thú, con yêu thú này cực kỳ to, còn to hơn cả một hành tinh, nó có ba sừng, mỗi sừng đều cao tới nghìn trượng, khắp người toàn là những lớp vảy dày, mà mỗi lần nó thở đều khiến vũ trụ tinh không rung chuyển.



Nhìn thấy con yêu thú này, mọi người đều há hốc mồm, vẻ mặt đầy khó tin.



Ngay cả ba người phía Diệp Quân lúc



này cũng bị sốc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.