Mặt Huyền Sắc xám như tro tàn, lúc này lão ta đã tỉnh táo hoàn toàn.
Thanh kiếm đó là kiếm của cha Diệp Quân.
Kiếm đã mạnh như thế thì chủ nhân của thanh kiếm đó sẽ đáng sợ thế nào?
Dù là kiếm tu trước mặt này cũng đã thâm sâu khó lường rồi chứ đừng nói là chủ nhân của thanh kiếm.
Huyền Sắc bỗng quay đầu nhìn Diệp Quân, hơi hoang mang nói: “Chẳng phải ngươi nói ngươi đến từ vũ trụ nền văn minh cấp một sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Ta đúng thật là đến từ vũ trụ nền văn minh cấp một mà”.
Huyền Sắc bỗng gầm lên như dã thú: “Cha và đại bá của ngươi lợi hại như vậy, ngươi nói với ta ngươi đến từ nền vũ trụ văn minh cấp một? Ngươi đang gạt ai đấy? Hả?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Ta không muốn dựa dẫm vào người trong nhà, muốn khiêm tốn, ông có hiểu không?”
“Ôi vãi!”
Huyền Sắc tức đến mức nôn ra máu.
Tiêu Dao nhẹ nhàng vung tay lên, Huyền Sắc lập tức biến thành cát bụi.
Tiêu Dao nhìn Diệp Quân, mỉm cười nói: “Nói chuyện chút chứ?”
Diệp Quân cười nói: “Vâng ạ”.
Dứt lời, hắn đi theo Tiêu Dao ra ngoài.
Tín Du và Thái A Thiên ở đằng sau im lặng một lúc thật lâu.
Lúc này hai người đều trong trạng thái kinh ngạc và chấn động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307632/chuong-3669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.