Chương trước
Chương sau
“Hả?”



Đại Tôn nhìn ông lão: “Sao lại nói thế?”



Ông lão giải thích: “Theo ta được biết không ít cao thủ tán tu bí ẩn đều đang tìm hắn, hơn nữa cách đây không lâu ta vừa nhận được tin, nền văn minh Cổ Nhân phái ra mười mấy nghìn cao thủ cao cấp đi tìm hắn, nếu không có gì bất ngờ thì bây giờ hắn đã chết rồi”.



Đại Tông nhíu mày.





Ông lão đang định nói tiếp thì thời không trước mặt ông ta hơi rung động, sau đó ông lão ngẩng đầu, nói với vẻ kinh ngạc: “Tất cả cao thủ của nền văn minh Cổ Nhân đều đã chết”.



Đại Tôn híp mắt: “Đều đã chết?”







Nét mặt ông lão rất nặng nề: “Đúng thế, lần này do chủ của nền văn minh Cổ Nhân dẫn đầu, có hai cao thủ Độc Khai Nhất Đạo, chín cao thủ mười phần thần tính, còn lại thấp nhất cũng là cao thủ sáu phần thần tính trở lên, nhưng ta vừa nhận được tin tất cả cao thủ của nền văn minh Cổ Nhân đều đã chết ở Bỉ Ngạn Giới, hơn nữa đầu còn được xếp rất ngay ngắn…”



Đại Tôn chậm rãi đứng lên, sau đó nói: “Người kia của Bỉ Ngạn Giới đâu?”



Ông lão trầm giọng đáp: “Cũng đã chết rồi”.



Sâu trong mắt Đại Tôn thoáng lộ vẻ khiếp sợ.



Hắn ta không biết rõ thực lực của nền văn minh Cổ Nhân cho lắm, nhưng hắn ta lại biết rõ thực lực của người kia ở Bỉ Ngạn Giới, đây là người mà ngay cả nền văn minh Quân Lâm và nền văn minh Tu La cũng không muốn động đến.



Ngay cả người đó cũng chết?



Đại Tôn im lặng suy nghĩ một lúc rồi nhẹ giọng nói: “Có điều tra được vì sao lại chết không?”



Ông lão lắc đầu: “Không điều tra được, nhưng trước đó Diệp công tử kia từng xuất hiện ở Bỉ Ngạn Giới, hơn nữa hắn lại còn sống, bây giờ hắn đang đi tới nền văn minh Tu La”.



Đại Tôn đột nhiên cười khẽ: “Ta biết hắn thật sự không đơn giản, nhưng không ngờ hắn lại che giấu kỹ như thế”.



Ông lão chần chừ một lúc rồi nói: “Ý thiếu chủ là tất cả mọi người của nền văn minh Cổ Nhân đều bị người đứng sau Diệp công tử kia tiêu diệt?”



Đại Tôn gật đầu: “Có lẽ thế”.







Ông lão trầm giọng nói: “Chẳng lẽ Diệp công tử kia thật sự đến từ một nền văn minh cấp bốn? Nhưng trước mắt chúng ta chỉ biết một nền văn minh cấp bốn là nền văn minh Thuật Giả…”







Đại Tôn nhìn ông lão, sau đó nói: “Vũ trụ này rộng lớn thế nào? Mấy năm qua nền văn minh Quân Lâm chúng ta không ngừng thăm dò vũ trụ bên ngoài, thăm dò mấy tỉ năm rồi, nhưng chúng ta đã thăm dò đến biên giới của vũ trụ chưa? Vũ trụ vẫn là vô cùng vô tận, trong vũ trụ vô cùng vô tận này, có một nền văn minh vũ trụ mạnh mẽ khác có gì kỳ lạ đâu?”







Ông lão gật đầu: “Nói thế cũng đúng”.







Đại Tôn chợt nói: “Khi nãy ông nói hắn ta đi tới nền văn minh Tu La…”







Ông lão vội nói: “Vừa nhận được tin dường như nền văn minh Tu La có biến…”







Đại Tôn cau mày: “Có biến?”



Ông lão gật đầu: “Trước đó không lâu, nội gián của chúng ta ở nền văn minh Tu La gửi tin đến, Diệp công



tử đó từng đi tới nền văn minh Tu La, khi đó nền văn minh Tu La và Huyền tộc đã cướp đi một ít thần vật trên người Diệp công tử, bao gồm quan tài máu kia…”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.