Chương trước
Chương sau
Thái A Nan trầm giọng bảo: “Diệp công tử, tình huống của cậu bây giờ không tốt lắm, vì theo như chúng ta biết, có một vài nền văn minh vũ trụ đang âm thầm đi tìm cậu”.



Diệp Quân hơi khó hiểu: “Người vào Thạch Môn không chỉ có một mình ta, vì sao họ lại đuổi theo ta?”



Thái A Nan do dự một chút rồi bảo: “Sau lưng người khác đều có nền văn minh vũ trụ cường đại, chỉ có cậu một người một ngựa, sau lưng không có nền văn minh cường đại, không có chỗ dựa cường đại… Bóp hồng đương nhiên phải chọn quả mềm rồi…”



Tiểu Tháp: “…”





Diệp Quân: “…”

Nghe Thái A Nan nói vậy, Diệp Quân chỉ biết lắc đầu cười trong im lặng.



Nhưng tính ra cũng dễ hiểu, một khi đã thừa nhận mình đến từ văn minh vũ trụ cấp một, cảnh giới lại thấp, người khác nảy ra ý xấu cũng là bình thường.







Thái A Nan nói: “Diệp công tử, ta vốn định đưa cậu trở về văn minh Tu La, nhưng vừa nhận được tin từ tộc trưởng, rằng nơi ấy có lẽ sắp xảy ra chuyện lớn nên không thể đưa cậu về, nhưng bọn ta thì phải lập tức trở về”.



Diệp Quân hỏi: “Là Huyền tộc và tộc Tu La?"



Thái A Nan gật đầu: “Phải”.



Diệp Quân: “Vậy các vị về trước đi”.



Thái A Nan trầm ngâm một hồi rồi nói: “Chúng ta có thể hộ tống Diệp công tử đi đến Bỉ Ngạn Giới, nơi văn minh Cổ Yên không thể nhúng tay vào”.



Diệp Quân tò mò hỏi lại: “Bỉ Ngạn Giới?"



Thái A Nan gật đầu: “Là một nơi đặc biệt không thuộc về văn minh nào, có một vị cường giả trú ngụ. Diệp công tử có thể đến đó lánh tạm”.



Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi, nói: “Thế cũng được”.



Thứ hắn cần nhất bây giờ là thời gian.



Thái A Nan nói: “Công tử hãy theo ta”.



Rồi ông ta xoay người biến mất.



Diệp Quân cũng hóa thành kiếm quang đi theo.



Trong cánh cửa đá dưới di tích văn minh Thuật Giả, một người bí ẩn chậm rãi thu hồi ánh mắt với đôi mày nhíu chặt.







Một Giọng nói vang lên từ quan tài máu sau lưng y: “Kẻ này không tầm thường, ngươi nhất quyết phái lão Cửu đi đoạt xác à?"







Người bí ẩn khẽ cười: “Chính vì hắn không tầm thường nên mới phái lão Cửu đi”.







Giọng nói: “Thanh kiếm kia cũng không phải vật phàm”.







Người bí ẩn bình tĩnh hỏi lại: “Ngươi cho rằng hắn đến từ văn minh vũ trụ cấp bốn nào sao?"







Giọng nói không trả lời.



Người bí ẩn lắc đầu: “Tuyệt đối không thể”.



Giọng nói hỏi: “Vì sao?"



Người bí ẩn cười khẽ: “Vì đạo tu hành. Nếu hắn đến từ văn minh cấp bốn thì tốc độ tu luyện không thể chậm như vậy được, nói rõ



nơi ấy chưa phát minh ra đạo thuật truyền thừa, chỉ có thể tu luyện từng bước...”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.