Chương trước
Chương sau
Nhưng ông ta không muốn đánh nữa.



Vì thiếu niên này thật sự quá yêu nghiệt, cảnh giới ba phần thần tính lại có thực lực không thua gì mười phần thần tính là ông ta, thật sự quá khó tin.



Người đứng sau thiếu niên thiên tài này chắc chắn là trên mười phần thần tính.



Đối mặt với thiên tài yêu nghiệt thế này, dù có giết chết cũng sẽ để lại tai hoạ khôn lường, vì thế ông ta quyết định chọn của đi thay người để giải trừ đi nhân quả này.





Ông lão áo đen nhìn chân trời phía xa, trong mắt lộ vẻ phức tạp: “Truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn…”



Dứt lời, hắn xoay người rời đi.



Dù trong lòng còn có rất nhiều suy nghĩ, nhưng hắn biết rõ còn sống mới là quan trọng nhất.







Chuyện phức tạp thế này, một tán tu không có bối cảnh như ông ta nên trốn xa chừng nào tốt chừng đó.



Ở một nơi khác.



Diệp Quân nhận lấy nhẫn không gian của ông lão áo đen, hắn quan sát nhẫn không gian, bên trong có sáu Tổ Mạch.



Diệp Quân cất nhẫn đi, sau đó nhìn về phía cuối chân trời, nếu ông lão áo đen không nói dối thì bây giờ chắc chắn đang có rất nhiều người chú ý đến hắn.



Truyền thừa của nền văn minh vũ trụ cấp bốn!



Chắc chắn rất nhiều người không thể chống lại sức hấp dẫn của nó.



Nhưng điều mà hắn đang thắc mắc là rốt cuộc nền văn minh vũ trụ nào đang nhằm vào hắn?



Phải điều tra xem sao!



Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Tháp gia, giúp ta che giấu hơi thở”.



Tiểu Tháp đáp: “Được”.



Nói xong, dưới sự giúp đỡ của Tiểu Tháp, hơi thở của Diệp Quân được che giấu.



Diệp Quân biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.







Không lâu sau đó, Diệp Quân lại đi tới di tích nền văn minh Thuật Giả một lần nữa, vì trực giác nói với hắn chắc chắn sẽ còn rất nhiều người đến thăm dò di tích nền văn minh này.





Đúng như dự đoán, hắn vừa tới nơi này đã thấy không ít người quanh quẩn trước cửa đá, thời điểm ngẫu nhiên cửa đã sẽ mở ra một lần, sau đó cho một người đi vào, mà sau khi đi ra ngoài, người đó sẽ tỏ vẻ rất hưng phấn.







Diệp Quân trầm giọng nói: “Rốt cuộc nền văn minh Thuật Giả này muốn làm gì vậy?”







Nền văn minh Thuật Giả liên tục trao đổi với người khác, hành động này rất không bình thường.







Tiểu Tháp chợt nói: “Ngươi đưa quan tài máu kia cho Huyền tộc có phải vì muốn vứt củ khoai lang bỏng tay này đi không?”







Diệp Quân gật đầu.







Thật ra hắn cũng không thấy hứng thú lắm với nền văn minh Thuật Giả, đùa à, nếu hắn thật sự muốn có truyền thừa thì tìm cha và ông nội chẳng phải tốt hơn sao?







Đương nhiên nếu đối phương không có ác ý thì chắc



chắn hắn cũng sẽ nhận, nhưng rõ ràng là đối phương có ý đồ khác.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.