Chương trước
Chương sau
Oanh!



Một khí thế đáng sợ thoáng chốc bộc phát từ trong cơ thể Diệp Quân, khiến thời không xung quanh vặn vẹo biến dạng.



Cảnh giới ba phần thần tính!





Diệp Quân hít sâu một hơi, sau đó hưng phấn nói: “Tháp gia, đột phá rồi”.



Tiểu Tháp nói: “Chúc mừng”.



Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Xem ra đúng là nên hạn chế sử dụng kiếm Thanh Huyên”.







Bình thường, hắn sử dụng kiếm Thanh Huyên sẽ có thể tiêu diệt người khác trong nháy mắt, mà giết chết trong nháy mắt như thế ngoài việc ra oai thì không hề có chút tác dụng gì với tu vi của hắn cả.



Mà mỗi lần quyết đấu sinh tử đều có thể khiến hắn có được thu hoạch hoàn toàn mới.



Trận chiến sinh tử có thể kích phát tiềm lực của một người nhất.



Lần này đại chiến với cao thủ mười phần thần tính kia để hắn biết được trình độ chiến lực của mình hiện tại, dưới Độc Khai Nhất Đạo, dù hắn không phải tồn tại vô địch nhưng chắc chắn cũng rất ít có ai thắng được hắn.



Mà bây giờ, hắn muốn đánh một trận với cao thủ Độc Khai Nhất Đạo, đặc biệt là cao thủ Độc Khai Nhất Đạo chân chính!



Vì trận chiến trước đó, hắn còn chưa đạt đến giới hạn của mình.



Còn chưa sử dụng huyết mạch, đương nhiên vẫn chưa đến giới hạn!



Diệp Quân cười nói: “Tháp gia, ta muốn bị đánh!”



Tiểu Tháp nói: “Trước đây có nhiều lúc cha ngươi cũng sẽ trở nên tự tin như ngươi, ngươi có biết kết quả là thế nào không?”



Diệp Quân hơi tò mò: “Là thế nào?”





Tiểu Tháp nói: “Rất thê thảm.”







Diệp Quân: “…”







Tiểu Tháp lại nói: “Sau khi thực lực tăng lên khó tránh khỏi việc sẽ quá tự tin, cũng giống như nhà giàu mới nổi ở thế giới thường. Đột nhiên trở nên giàu có, ngươi sẽ không khỏi thấy kiêu ngạo, không nhìn rõ bản thân mình, càng ngày càng phách lối, đồng thời cũng sẽ tự mãn, một người tự mãn sẽ không thể nào tiến bộ thêm nữa.”







Nói đến đây, nó thoáng im lặng, sau đó mới tiếp tục: “Đừng trách Tháp gia lắm chuyện, Tháp gia hy vọng ngươi có thể ngày càng tốt hơn, vì năm đó mỗi lần cha và ông nội ngươi cảm thấy tự tin đều ngầu chưa đến ba ngày, đặc biệt là cha ngươi, thê thảm lắm”.







Diệp Quân mỉm cười nói: “Sao có thể chứ? Ta hiểu ý Tháp gia, Tháp gia yên tâm, ta vẫn sẽ giữ suy nghĩ như bình thường, dù sao mục tiêu của ta cũng là biển sao chứ không phải con đom đóm trước mắt”.



Tiểu Tháp nói: “Dưới sự dạy dỗ của ta, ngươi thật sự ngày càng xuất sắc”.



Diệp Quân: “…”



Sau khi khoác lác qua lại với Tháp gia một lúc, Diệp Quân đi tới một biển mây, Ngao Thiên Thiên đang bế quan tu luyện ở sâu trong biển mây.



Hiện tại Ngao Thiên Thiên đang đột



phá cảnh giới Thần Đạo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.