Chương trước
Chương sau
Tu La Thiên nín họng. Bỗng thời không bốn phía chấn động, tỏa ra khí tức bí ẩn.



Cường giả tộc Tu La đến!



Sắc mặt Huyền Sắc lạnh đi: “Tộc Tu La các ngươi muốn cướp của chứ gì?"



Bỗng Diệp Quân ôm quyền chào Tín Du và Thái A Thiên: “Hai vị hôm nay dốc lòng tương trợ, Diệp Quân xin khắc trong tâm khảm, ngày sau sẽ trả lại. Xin cáo từ”.





Nói rồi xoay người rời đi.



Đi là đương nhiên, bởi vì chỉ khi hắn không còn ở đây nữa, hai lão kia mới có thể đấu đá ác liệt hơn. Tín Du thấy hắn ngoảnh đi thì mở miệng như muốn nói gì, cuối cùng vẫn lựa chọn im lặng, bởi vì đây mới là lựa chọn tối ưu của Diệp Quân.



Thái A Thiên im lặng nhìn theo, không biết đang suy nghĩ gì.







Tu La Thiên và Huyền Sắc cũng không lên tiếng.



Diệp Quân đã không còn giá trị lợi dụng trong mắt họ, bây giờ mà gây chuyện với hắn mới là ngu xuẩn.



Vì khi ấy sẽ đắc tội cả học sĩ tối thượng và tộc Thái A.



Vậy nên họ sẽ mắt nhắm mắt mở để hắn đi.



Cô gái áo đen kia thấy Diệp Quân biến mất rồi thì thoáng nhìn sang nhóm Tu La Thiên và những người khác rồi lắc nhẹ đầu.



Trở lại bên này, Tu La Thiên tuyệt đối không thể cho phép Huyền Sắc và Huyền tộc lấy được hai món thần vật kia.



Văn minh Tu La hiện do tộc Tu La đứng đầu, nắm trong tay rất nhiều tài nguyên, nếu Huyền tộc trỗi dậy thì danh dự của họ sẽ bị thách thức.



Đây là điều ông ta tuyệt đối không cho phép.



Về phần Huyền Sắc, vật đã vào tay, làm sao có thể nhả ra?



Nhất là khi ông ta dám cam đoan quan tài máu và thanh kiếm đều là vật từ văn minh vũ trụ cấp bốn.



Có báu vật này trong tay, Huyền tộc có thể trỗi dậy mạnh mẽ, hoặc thậm chí là hạ bệ tộc Tu La dễ như chơi.



Hai bên đã chọn đối đầu nhau.





Không ai bằng lòng nhượng bộ.







Đương lúc họ muốn ra tay, thời không phía sau Tu La Thiên chợt vỡ ra, để một lão già bước ra.







Sự xuất hiện tộc trưởng tiền nhiệm của tộc Tu La - Tu La Tịnh khiến Tu La Thiên ngạc nhiên.







Huyền Sắc thì nhíu mày lại.







Tu La Tịnh liếc nhìn Huyền Sắc một cái rồi nói với học sĩ tối thượng: “Hôm nay tộc Tu La đã đắc tội học sĩ, mong người đừng để trong lòng”.







Cô ta chỉ đáp: “Tộc Tu La đứng đầu văn minh Tu La, tầm nhìn không nên hạn hẹp thế này”.







Nói rồi xoay người rời đi, không thèm để



ý khi sắc mặt Tu La Thiên tối sầm đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.