Chương trước
Chương sau
Thần vật của nền văn minh vũ trụ cấp bốn!



Tu La Tiêu trầm mặc, ánh mắt lóe sáng, sao ông ta lại không động lòng được chứ?



Nếu một vật thần vật như vậy rơi vào tay ông ta thì thực lực của ông ta sẽ đạt đến một tầm cao mới.





Thần vật áp chế mọi thứ, có thể nói, thần vật đó có thể khiến nền văn minh vũ trụ cấp bốn của ông ta trở thành vô địch. Nếu thần vật ở trong tay một cường giả tuyệt thế thì đương nhiên ông ta không dám có ý nghĩ gì, nhưng ông ta đã điều tra Diệp Quân... cảnh giới của hắn cực kỳ yếu, chỉ là sức chiến đấu khá tốt mà thôi.



Loại người này chỉ may mắn mới có được thần vật của nền văn minh Thuật Giả... Mà thần vật ở trong tay loại người này quả thật là phí của trời.







Cô gái thờ ơ liếc nhìn ông lão bên cạnh, nhưng không nói gì.



Mỗi người đều có lòng tham sự và ý đồ riêng.



Sự tham lam và ý đồ riêng này thường làm mù quáng tâm trí của họ.



Cô gái lại nói: "Tộc Tu La có thể ngư ông đắc lợi”.



Tu La Tiêu do dự, sau đó lo lắng nói: "Học sĩ tối thượng thì sao?”



Cô gái bình tĩnh nói: "Yên tâm, cô ta sẽ không vì một người ngoài mà liều chết với tộc Tu La, bởi vì không đáng cũng không có lý do gì. Hơn nữa nếu cô ta thật sự làm như vậy, cũng sẽ khiến lòng người của nền văn minh Tu La nguội lạnh”.



Tu La Tiêu suy nghĩ một lúc, rồi nói: "Cũng đúng”.



Sở dĩ học sĩ tối thượng được người dân của nền văn minh Tu La tôn kính là bởi vì mọi việc cô ta làm đều vì lợi ích của nền văn minh Tu La. Nếu cô ta thực sự giúp đỡ người ngoài thì địa vị và uy tín của cô ta trong lòng người dân nền văn minh Tu La sẽ giảm đi rất nhiều, tổn thất nghiêm trọng.



Ở phía xa, cuộc chiến vẫn đang diễn ra.







Sắc mặt cô gái bình tĩnh, ánh mắt không hề gợn sóng.



...



Trong hư không.



Diệp Quân vẫn đang chiến đấu với ông lão áo trường bào.



Lúc này, trận chiến giữa hai người đã bước vào giai đoạn ác liệt, toàn bộ hư không đã bị phá vỡ vô số lần.



Ông lão áo trường bào cũng điên tiết, bởi vì đối với ông ta mà nói, bị một người mới đạt tới cảnh giới hai phần thần tính đả thương đúng là xấu hổ và nhục nhã!



Tuy nhiên, càng chiến đấu ông ta càng kinh hãi, bởi vì ông ta phát hiện ra rằng thực lực cận chiến của kiếm tu trẻ trước mặt quá đáng sợ.



Ý thức chiến đấu!



Ý thức chiến đấu của kiếm tu trẻ tuổi này thực sự đã áp chế ông ta!



Thiếu niên này mới hai mươi mấy tuổi, sao có thể có ý thức chiến đấu đáng sợ như vậy?



Ông lão áo trường bào vừa kinh ngạc vừa khó hiểu.



Điều đáng sợ nhất là tốc độ tự khôi phục của người này, tốc độ tự khôi phục này quả thực rất biến thái, một khi vết thương xuất hiện, không bao lâu sau đã có thể tự chữa lành.



Ông ta đánh không nhanh bằng tốc độ khôi phục của đối phương!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.