Vừa tiến vào Tiểu Tháp, Diệp Quân đã lập tức sững sờ.
Vì sao hắn lại dẫn Nhất Niệm vào đây?
Sau khi vào trong Tiểu Tháp, Nhất Niệm chớp mắt, khoé miệng hơi nhếch lên.
Đương nhiên Diệp Quân vẫn còn hơi đề phòng Nhất Niệm, dù sao hắn và đối phương cũng chỉ mới quen biết được mấy ngày, sao có thể tin tưởng đối phương tuyệt đối được?
Hơn nữa vừa nhìn đã biết Nhất Niệm này không phải một kẻ hiền lành!
Đột nhiên đưa đối phương vào trong Tiểu Tháp hoàn toàn là hành động trong vô thức.
Diệp Quân quay đầu nhìn về phía Nhất Niệm, Nhất Niệm chớp mắt, sau đó khẽ mỉm cười.
Diệp Quân chần chừ một lúc rồi nói: “Cô…”
Nói đến đây thì hắn dừng lại, không biết nên nói gì.
Nhất Niệm mỉm cười, nghi ngờ hỏi lại: “Ta?”
Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Không có gì, cô ở lại đây một lát, ta có việc cần xử lý, nếu cô muốn rời đi thì có thể đi bất cứ lúc nào”.
Sau đó, hắn xoay người rời đi.
Sau khi Diệp Quân đi, Nhất Niệm đưa mắt nhìn xung quanh, cô ta mở lòng bàn tay, thời không xung quanh đột nhiên dao động, sau đó, cô ta chậm rãi nhắm mắt, nét mặt dần trở nên nặng nề.
…
Ở một nơi khác.
Diệp Quân bước đi trên bờ biển, hắn thầm hỏi: “Tháp gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307519/chuong-3556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.