Cô gái áo bào trắng khẽ gật đầu: “Không cần đa lễ”.
Nói xong, cô ta dẫn đám người đi về phía cánh cổng.
Người đi đầu ở một bên khác là một ông lão đầu bạc trắng, ông ta cũng dẫn theo một nhóm người lớn tuổi, lúc ông ta bước ta, mặc dù Đại Tôn không chào hỏi nhưng cũng hơi khom người tỏ vẻ cung kính.
Diệp Quân nhìn một lượt những người bước ra đó, hắn biết những người này hẳn là có địa vị cao trong nền văn minh Quân Lâm và nền văn minh Tu La, còn những người trước mặt này hẳn đều là học sĩ hoặc nhân viên nghiên cứu, vì cảnh giới của một vài người cực kỳ thấp, còn thấp hơn cả hắn.
Nhưng có thể thấy được địa vị của mấy người này lại rất cao.
Điều này cũng rất bình thường, trong bất kỳ nền văn minh nào, chỉ cần nền văn minh này đủ thông minh thì đều sẽ đối xử tốt với các nhà khoa học đó.
Cô gái áo bào trắng chậm rãi đi đến trước cánh cổng, cô ta bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu những phù văn. Một lát sau, cô ta bỗng vẽ một màn sáng vào không trung, trên màn sáng xuất hiện vô số phù văn bí ẩn, hai tay cô ta bắt đầu chi phối, mấy phù văn đó nhanh chóng hợp lại.
Ông lão ở bên phải cô ta nhìn chằm chằm vào cánh cổng bằng đá, hai tay ông ta nhanh chóng chuyển động như đang thầm tính toán gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307498/chuong-3535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.