Đạo Cổ Thụ nhìn Thần Kỳ: “Ngươi chắc chắn muốn tu luyện đến mười phần thần tính chứ?”
Thần Kỳ gật đầu: “Ừ”.
Đạo Cổ Thụ trầm giọng nói: “Ngươi có thiện cảm với Diệp công tử nhỉ?”
Thần Kỳ sửng sốt.
Đạo Cổ Thụ nhìn Thần Kỳ: “Hiện giờ ngươi vẫn còn tình cảm, nhưng sau khi ngươi đạt đến mười phần thần tính, tình cảm này sẽ không còn nữa, ngươi hiểu ý ta chứ?”
Thần Kỳ mỉm cười nói: “Ta hiểu”.
Đạo Cổ Thụ gật đầu: “Đạo tâm của ngươi rất kiên định”.
Thần Kỳ ngẩng đầu lên nhìn trận pháp đang dần biến mất trên bầu trời, khẽ nói: “Đạo Cổ cô nương, ta đúng là có chút tình cảm với Diệp công tử, nhưng cũng chỉ là thiện cảm thôi, ngài ấy không nghĩ tiếp đến việc xảy ra chút gì đó, ta cũng vậy, thế nên bọn ta sẽ là bạn. Còn chuyện tình yêu hay gì đó, có thực sự quan trọng với chúng ta không?”
Đạo Cổ Thụ lắc đầu: “Chẳng quan trọng gì cả”.
Dứt lời, cô ấy ngừng một chốc, sau đó lại nói: “Có lẽ sẽ rất quan trọng với một số người, còn quan trọng hơn cả tính mạng của mình”.
Thần Kỳ lặng thinh.
Đạo Cổ Thụ lại nói: “Con đường võ đạo là con đường cô độc, cảm giác cô đơn đó không phải là sự cô đơn nhất thời mà là mãi mãi… Thần Kỳ cô nương, ngươi phải chuẩn bị cho thật kỹ”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307483/chuong-3520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.