Diệp Quân hỏi: “Cô biết Minh Quân khi nãy à?”
Đạo Cổ Thụ bình tĩnh nói: “Lúc trước ông ta từng đến quỳ xuống cầu xin ta, hy vọng được ta ban phúc”.
Diệp Quân cười hỏi: “Vậy cô đã ban phúc chưa?”
Đạo Cổ Thụ lạnh nhạt đáp: “Nếu không có sự ban phúc của ta thì sao ông ta có thể lên đến chín phần thần tính được?”
Diệp Quân hơi tò mò: “Tiểu Thụ, cô ban phúc là ban cái gì thế?”
Tiểu Thụ!
Nghe thấy lời của Diệp Quân, Đạo Cổ Thụ nhíu mày: “Tại sao ngươi lại gọi ta như thế? Chúng ta cũng đâu có thân thiết gì mấy!”
Diệp Quân: “…”
Thần Kỳ ở bên cạnh lập tức bật cười.
Lúc này Đạo Cổ Thụ lại nói: “Được rồi, gọi ta là Tiểu Thụ cũng được, nhưng ta cũng muốn gọi ngươi là Tiểu Quân”.
Diệp Quân im lặng.
Đạo Cổ Thụ nói tiếp: “Ta ban phúc rất nhiều loại, có bảo vật, công pháp, thần hồn…”
Diệp Quân cười hỏi: “Có thể ban phúc cho ta không?”
Đạo Cổ Thụ nhìn thoáng qua Diệp Quân: “Không được”.
Diệp Quân thắc mắc: “Vì sao?”
Đạo Cổ Thụ lạnh lùng nói: “Ngươi muốn gì được đó, ta còn ban phúc cho ngươi cái gì? Ta còn muốn ngươi ban phúc cho ta đây!”
Diệp Quân: “…”
Thần Kỳ ở bên cạnh không khỏi buồn cười, cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307454/chuong-3491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.