Đạo Cổ Thụ nói: “Chắc chắn có thể khiến ngươi hài lòng”.
Diệp Quân cười nói: “Vậy sao?”
Dứt lời, hắn lấy kiếm Thanh Huyên đưa cho Đạo Cổ Thụ: “Cô giúp ta xem thử, nếu là ở nền văn minh Sâm Lâm thì nó thuộc cấp bậc nào?”
Khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên mà Diệp Quân đưa, vẻ mặt Đạo Cổ Thụ trở nên nghiêm trọng: “Đây…”
Thần Kỳ ở một bên cũng nhận ra sự bất phàm của kiếm Thanh Huyên, sắc mặt dần trở nên nghiêm trọng.
Một lúc sau, Đạo Cổ Thụ bỗng nói: “Ta đã đánh giá thấp ngươi và nền văn minh Quan Huyên rồi”.
Dứt lời, cô ấy nhìn Tiểu Bạch, ánh mắt hiện lên vẻ thất vọng.
Dĩ nhiên cô ấy biết người đàn ông này cho mình xem kiếm là có ý gì, người ta chỉ muốn nói cho cô ấy biết người ta có như vậy một thần vật như vậy, trừ khi cô ấy có thể có được thần vật mạnh hơn thanh kiếm này, nếu không sao người ta có thể có hứng thú?
Không có Linh Tổ giúp đỡ, cô ấy muốn khôi phục hoàn toàn cũng rất khó.
Diệp Quân bỗng nói: “Đạo Cổ cô nương, ta nghĩ chúng ta có thể hợp tác”.
Đạo Cổ Thụ nhìn Diệp Quân: “Hợp tác ư?”
Diệp Quân gật đầu: “Vì chúng ta có cùng một kẻ địch”.
Đạo Cổ Thụ nói: “Hợp tác thế nào?”
Diệp Quân cười nói: “Ta trị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307434/chuong-3471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.