Chương trước
Chương sau
Diệp Quân: “…”

Nghe Tiểu Ái nói thế, Diệp Quân suy ngẫm rồi nói: “Ta nghĩ có thể”.



Vì nền văn minh Sâm Lâm đã thể hiện ý đối địch với hắn, hai bên chắc chắn sẽ nổ ra một trận chiến.



Nếu phải có một trận chiến, vậy tại sao không ra tay trước?



Sau khi được Diệp Quân cho phép, Tiểu Ái nói: “Để ta sắp xếp”.





Diệp Quân cười nói: “Được”.



Dứt lời, hắn nhìn mấy phi thuyền kia, sau đó nói: “Nghiên cứu thế nào rồi?”







Tiểu Ái nói: “Vừa rồi bọn ta đã thảo luận, quả thật là một loại phi thuyền rất đặc biệt, cực kỳ tân tiến. Theo phán đoán sơ bộ, phi thuyền cộng với trận pháp này là lợi dụng thời gian để tiến hành nhảy vào một không gian, rất giống với trạm không gian vũ trụ mà chúng ta xây dựng nên”.



Diệp Quân nói: “Có chỗ đáng để học hỏi không?”



Tiểu Ái gật đầu: “Đúng vậy, chẳng hạn như nguyên tắc thời gian này, trận pháp trợ giúp và cả vật liệu tổng hợp đặc biệt của phi thuyền này đều đáng để chúng ta học tập, nhưng bây giờ nền văn minh công nghệ của chúng ta không thua kém họ, vì chỉ cần trạm không gian vũ trụ của chúng ta được xây dựng thì cũng có thể thực hiện các bước nhảy vào không gian”.



Diệp Quân cười nói: “Ở đây giao cho ngươi vậy”.



Tiểu Ái cười nói: “Được”.



Diệp Quân xoay người rời đi.



Bây giờ hắn có chuyện quan trọng hơn cần làm, đó là tu luyện.



Lần này hắn định tu luyện mức cao hơn, tìm Nhị Nha tu luyện.



Trong Tiểu Tháp.



Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, cô bé nhìn Diệp Quân trước mặt: “Ngươi chắc chắn chứ?”



Diệp Quân gật đầu.



Bây giờ thực lực của hắn vẫn chưa đủ, không nói đến mấy cái khác, ít nhất phải có khả năng đánh lại cường giả chín phần thần tính.



Nhị Nha nói: “Vậy bắt đầu đi”.



Diệp Quân gật đầu, mấy chục thanh ý kiếm bỗng lao ra từ xung quanh Nhị Nha, nhưng Nhị Nha lại không động đậy, để mặc những thanh kiếm đó chém vào người mình.







Xoẹt xoẹt xoẹt…







Tất cả kiếm ý đều bị chấn động đẩy ra xa, Nhị Nha lại chẳng có việc gì.







Thấy thế, Diệp Quân cảm thấy cạn lời.







Sao mà luyện được vậy thế?







Nhị Nha hoàn toàn có thể đứng ở đây mặc cho hắn chém cũng không đánh trả.







Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Còn nữa không?”







Diệp Quân bị đả kích.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.