Chương trước
Chương sau
Thanh Đại ở bên cạnh vội vàng giới thiệu: “Nó là Linh Tổ, hơn nữa còn không phải Linh Tổ bình thường”.



Tộc Tiên Linh tồn tại lâu như thế không phải chưa từng gặp Linh Tổ, nhưng đây là lần đầu tiên cô ta gặp một Linh Tổ như Tiểu Bạch.



Năng lực của Linh Tổ này mạnh đến mức khác thường.

“Linh Tổ!”



Thần Kỳ nhớ lại: “Ta từng nhìn thấy giới thiệu về ngươi trên sách, không ngờ ngươi lại lợi hại như thế, quá ghê gớm…”





Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó nó mở móng vuốt, một xâu kẹo hồ lô xuất hiện, nó đưa kẹo hồ lô cho Thần Kỳ, nhưng sau đó dường như nó không nỡ đưa, vì thế vội vàng cất đi rồi đổi thành một cái Tổ Mạch.



Thấy cảnh này, nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.



Trong suy nghĩ của Tiểu Bạch, Tổ Mạch còn không quý giá bằng kẹo hồ lô…







Chỉ có bạn tốt nhất mới xứng đáng để nó tặng kẹo hồ lô.



Thấy Tiểu Bạch tặng Tổ Mạch cho mình, Thần Kỳ cười khẽ: “Không cần đâu”.



Tiểu Bạch mỉm cười, sau đó đặt Tổ Mạch vào tay Thần Kỳ.



Thần Kỳ hé miệng cười, nhân cơ hội sờ nhẹ móng vuốt của Tiểu Bạch.



Diệp Quân chợt nói: “Thần Kỳ cô nương, cô có thể giới thiệu về vòng tay thời gian này không?”



Thần Kỳ gật đầu: “Thật ra ta cũng không biết nhiều lắm, ta chỉ biết đó là nền văn minh Sâm Lâm để lại, cũng là bảo vật tốt nhất của thành Đạo Cổ hiện tại, Triệu thành chủ kia có thể đạt tới chín phần thần tính là nhờ sự giúp đỡ của nó, ông ta vẫn luôn không thể khiến vòng tay thời gian này nhận chủ nên chỉ có thể cúng bái nó…”



Diệp Quân khẽ lẩm bẩm: “Thời gian…”



Khi rời đi, ông nội từng nói với hắn là sau này hắn có thể phát triển về phương diện thời gian.



Mà rõ ràng nền văn minh Sâm Lâm đã bắt đầu thăm dò về thời gian.



Lúc này, Thần Kỳ lại nói: “Đây là bảo vật quý giá nhất của Triệu thành chủ, ông ta sẽ liều mạng với ngài”.



Diệp Quân cười to: “Ông ta không thắng được Nhị Nha!”



Dù Triệu thành chủ kia cũng có thực lực chín phần thần tính, nhưng có thể thấy cũng không chất lượng cho lắm.



Thần Kỳ chợt nói: “Nền văn minh Sâm Lâm sắp trở lại rồi”.



Diệp Quân hỏi: “Khi nào?”



Thần Kỳ lắc đầu: “Không rõ thời gian cụ thể, ta chỉ biết có lẽ là trong tương lai gần”.







Diệp Quân hỏi: “Vậy cô có biết vì sao bọn họ muốn quay lại không?”







Thần Kỳ lại lắc đầu một lần nữa: “Không biết”.







Diệp Quân im lặng.







Thần Kỳ lại nói: “Nhưng có lẽ Triệu thành chủ kia sẽ biết được chút ít”.







Diệp Quân nói: “Vậy không thể để Nhị Nha giết ông ta được…”







Dứt lời, hắn dẫn theo mọi người xoay người rời đi.







Dù hắn cũng muốn có được vòng tay thời gian Tiểu Bạch đang giữ, nhưng cũng không thể dụ dỗ Tiểu Bạch.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.