Thần Kỳ nhẹ giọng nói: “Thì ra là thế… Bây giờ nơi đó thế nào rồi?”
Diệp Quân nói sơ lược tình hình trước mắt của hệ Ngân Hà.
Sau khi nghe hắn nói xong, Thần Kỳ khẽ thở dài: “Thì ra đã trôi qua lâu như thế rồi”.
Diệp Quân hỏi: “Cô xuyên không đến đây à?”
Thần Kỳ gật đầu: “Phải”.
Diệp Quân chớp mắt: “Cô không bật hack sao?”
Nghe thấy lời của Diệp Quân, Thần Kỳ vốn hơi đau buồn đột nhiên phì cười: “Diệp công tử, ngài hiểu xuyên không là gì à”.
Diệp Quân cười to: “Thần Kỳ cô nương, cô có biết vì sao cô đến được nơi này không?”
Thần Kỳ lắc đầu: “Không biết, ta chỉ biết ta bị sét đánh trúng, sau đó đã đến nơi này rồi”.
Diệp Quân: “…”
Thần Kỳ nhẹ giọng nói: “Lúc đầu ta còn rất vui, nhưng sau đó ta phát hiện nơi này khắc nghiệt hơn nơi đó của ta quá nhiều, ở đây có thể không vui là giết người…”
Diệp Quân hỏi: “Cô có muốn trở về không?”
Thần Kỳ gật đầu, khẽ đáp: “Ta muốn trở về xem sao”.
Lúc này, ngoài điện chợt vang lên tiếng bước chân.
Sắc mặt Thanh Đại bên cạnh lập tức thay đổi.
Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên chậm rãi đi vào.
Người đàn ông trung niên mặc áo gấm rộng lớn, tóc dài buông xoã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307408/chuong-3445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.