Diệp Quân: “Ta nói thật mà”.
Từ Chân chỉ cười.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Còn chuyện gì nữa không? Không thì ta đi”.
Không muốn ở lại xem thằng khốn này ân ân ái ái nữa.
Diệp Quân: “Tiền bối, đệ đệ Diệp Khải của ta đang đi theo ông đúng không?"
Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Đang theo ta”.
Diệp Quân: “Nó sao rồi?"
Chủ nhân bút Đại Đạo cười: “Yên tâm, nó theo ta chẳng lẽ còn sợ bị ngược đãi? Sức mạnh tuy thua cậu một chút nhưng nhìn khắp thế hệ trẻ cũng chẳng có mấy ai thắng nó được”.
Diệp Quân cười: “Thế là tốt rồi”.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Nghe nói cậu từng tiếp xúc với văn minh Sâm Lâm?"
Diệp Quân gật đầu: “Ông nội ta từng giết một người bên họ”.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “Sao không nói ông ta nhổ cỏ tận gốc luôn đi? Bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu”.
Diệp Quân: “Không sao, lúc đó ta lại nhờ cô cô váy trắng ra tay”.
Chủ nhân bút Đại Đạo giơ ngón cái: “Đúng là Diệp thiếu mới dám ngạo mạn như vậy! Bye!"
Nói rồi xoay người biến mất tăm.
Từ Chân bật cười: “Xem cậu chọc tức ông ta kìa”.
Diệp Quân cong môi, nói: “Chân tỷ, ta phải đi rồi”.
Từ Chân chớp mắt: “Không ở lại thêm sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307390/chuong-3427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.