Chủ nhân bút Đại Đạo: “Tuy ta không thể nói là hoàn toàn vô địch, nhưng khắp vũ trụ này cũng chẳng có bao nhiêu người giết được ta. Cho dù vậy, ta vẫn không thể đến được một vài khu vực, cậu biết vì sao không?"
Diệp Quân: “Vì Pháp Tắc Vũ Trụ?"
Chủ nhân bút Đại Đạo lắc đầu: “Vì ta không đủ nhanh”.
Diệp Quân ngây người.
Chủ nhân bút Đại Đạo cười: “Thấy khó tin lắm chứ gì?"
Diệp Quân gật đầu: “Lấy sức mạnh của tiền bối, chỉ cần muốn là có thể vượt qua vô số vũ trụ tinh hà...”
Chủ nhân bút Đại Đạo chợt xòe bàn tay với một con kiến bên trong ra: “Con kiến này chính là vô vàn chúng sinh, khoan nói đến vũ trụ này hay vũ trụ ở tinh vực khác, cậu nghĩ nó biết được lục địa này rộng lớn cỡ nào không?"
Diệp Quân đáp: “Là nhận thức”.
Chủ nhân bút Đại Đạo gật đầu: “Chính xác. Con kiến cũng có một mặt là nhận thức, tri thức; con người cũng vậy. Từ góc độ nào đó, chúng ta cũng chẳng khác kiến là bao”.
Diệp Quân rơi vào im lặng.
Chủ nhân bút Đại Đạo hỏi: “Ta nghe nói mẹ cậu được một nền văn minh mời tới?"
Diệp Quân ngạc nhiên: “Sao ông biết?"
Chủ nhân bút Đại Đạo xem thường: “Cậu cho rằng ta chỉ ăn không ngồi rồi cả ngày?"
Diệp Quân: “...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307387/chuong-3424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.