Diệp Quân quay lại nhìn Từ Chân, Từ Chân cười nói: “Tiếp tục đi”.
Diệp Quân trầm mặc một lúc rồi tiếp tục dùng kiếm ý chống lại lôi uy.
Mặc dù vẫn bị phá hủy, nhưng Diệp Quân vẫn không bỏ cuộc, thử đi thử lại hết lần này đến lần khác.
Ba người Từ Chân đứng từ xa im lặng quan sát.
Từ Nhu đi đến bên cạnh Từ Chân, nhẹ nhàng nói: “Chân tỷ, xem ra thực lực bây giờ của hắn vẫn chưa đủ mạnh để chống lại lôi uy nơi này…”
Từ Chân khẽ gật đầu: “Chính vì vậy cậu ta mới cần tu luyện”.
Từ Nhu nói: “Kiếm ý?”
Từ Chân cười nói: “Đúng vậy.
Từ Nhu gật đầu, không nói gì nữa.
Phía xa, kiếm ý của Diệp Quân lại bị lôi uy phá hủy, điều này khiến hắn trở nên hơi cáu kỉnh.
Nhưng ngay sau đó, hắn cố gắng bình tĩnh lại, nhìn từ góc độ khác, lôi uy ở đây chẳng phải là cơ hội cho hắn sao?
Cơ hội!
Đây là cơ hội tốt để tu luyện kiếm ý và bản thân.
Nghĩ vậy, Diệp Quân bình tĩnh lại, hắn không tùy ý phóng kiếm ý nữa mà bắt đầu nghiên cứu lôi uy này.
Thấy vậy, Từ Chân khẽ nhếch môi cười.
Từ Nhu cũng hơi bất ngờ, nhẹ nhàng nói: “Bây giờ hắn đã trưởng thành hơn trước rồi”.
Từ Chân khẽ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307382/chuong-3419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.