Ở bất cứ thời đại nào cũng không thể xuất hiện.
Làm người ai có thể không có suy nghĩ ích kỷ được?
Nạp Lan Ca quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Dù thế nào thì muội cũng sẽ ủng hộ huynh”.
Diệp Quân nắm chặt tay Nạp Lan Ca, nhẹ giọng nói: “Ta biết việc này sẽ rất mệt mỏi, nhưng ta cảm thấy chúng ta thật sự nên làm gì đó, dù không thể công bằng với tất cả mọi người, nhưng chỉ cần có thể để đa số người được đối xử công bằng thì chúng ta cũng đã thành công rồi”.
Nạp Lan Ca gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Huynh dẫn muội đến một nơi”.
Dứt lời, hắn bèn đưa Nạp Lan Ca đi tới tháp thí luyện.
Nạp Lan Ca thắc mắc.
Diệp Quân cười nói: “Trước đây khi tu luyện ở nơi này từng gặp một cô nương, là Diệp Vũ của nhà họ Diệp, cô ấy đã cho ta huy hiệu này…”
Dứt lời, hắn lấy huy hiệu kia ra.
Diệp Quân khẽ nói: “Lúc đó ta rất vui vẻ, cực kỳ cực kỳ vui vẻ, vì đây là một sự nhận định”.
Dứt lời, hắn mở lòng bàn tay, một tia kiếm ý chậm rãi bay ra.
Nạp Lan Ca cười nói: “Huynh cũng muốn để một phần thưởng ở nơi này à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.
Nạp Lan Ca khẽ mỉm cười, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307355/chuong-3392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.