Nạp Lan Cổ run rẩy nói: “Tiểu Ca…”
Nạp Lan Ca lắc đầu: “Ra ngoài trước đi”.
Nạp Lan Cổ còn muốn nói gì đó nhưng Nạp Lan Danh ở bên cạnh chợt quát to: “Còn không mau ra ngoài”.
Nạp Lan Cổ và Nạp Lan Lăng không dám nói gì nữa, lập tức đi ra ngoài.
Các trưởng lão khác trong điện đưa mắt nhìn nhau, vẫn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Nạp Lan Danh khẽ thở dài: “Tiểu Ca, ta… xấu hổ quá! Ta không ngờ bọn họ lại lén ta dùng quyền lực để kiếm lợi ích cho mình ở bên ngoài…”
Tộc Nạp Lan là nhà mẹ đẻ của Nạp Lan Ca, một vài trưởng lão có vai vế trong tộc muốn kiếm lợi ích cho mình là một chuyện quá đơn giản, ví dụ như vị trí trong thư viện Quan Huyên, hai trưởng lão đích thân đến thư viện Quan Huyên nói một tiếng, bọn họ gần như không thể không nể mặt.
Dù sao giang hồ không chỉ mỗi chém giết, mà còn phải biết cách cư xử nữa.
Như thế cũng không nể mặt thì sao ngươi có thể đi xa hơn?
Vì thế mấy năm qua, một vài trưởng lão của tộc Nạp Lan cũng âm thầm dùng thân phận đặc biệt của mình để mưu lợi cho mình, dù bộ phận chấp pháp của thư viện Quan Huyên ở Nam Châu biết điều này cũng chọn mắt nhắm mắt mở, vì bọn họ là trưởng bối của Nạp Lan Ca.
Bộ phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307344/chuong-3381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.