Diệp Quân gật đầu: “Phải, ông cảm thấy thế nào?”
Người đàn ông áo xanh nghiêm túc nói: “Rất lợi hại, có thể so sánh với ông nội cháu là ông năm đó, chỉ kém một chút thôi, ha ha…”
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ.
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Đã là lợi hại lắm rồi, về việc cải tiến thì chiến đấu nhiều, giết nhiều người hơn chắc chắn sẽ nâng cao được thôi”.
Diệp Quân: “…”
Người đàn ông áo xanh cất lời: “Nhị Nha, Tiểu Bạch, không ra ngoài gặp nhau một lát à?”
Nghe thấy lời của người đàn ông áo xanh, Nhị Nha bế Tiểu Bạch xuất hiện.
Nhị Nha liếm kẹo hồ lô: “Dương ca”.
Tiểu Bạch bay lên vai người đàn ông áo xanh, nhẹ nhàng cọ đầu lên má ông ấy.
Người đàn ông áo xanh cười to, sau đó nói: “Ở nơi này vui lắm à?”
Nhị Nha vội vàng gật đầu.
Tiểu Bạch cũng thế.
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Muốn đi theo huynh không?”
Nhị Nha chần chừ một lúc rồi đáp: “Cháu trai còn trẻ nên cần người chăm sóc, muội và Tiểu Bạch quyết định ở lại chăm sóc thằng bé”.
Tiểu Bạch cũng vội vàng gật đầu, móng vuốt nhỏ liên tục quơ múa.
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ.
Người đàn ông áo xanh cười nói: “Tuỳ hai người”.
Nghe thấy thế, Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307306/chuong-3343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.