Chương trước
Chương sau
Tiếc là rất nhiều người của tộc Tiên Linh đều không hiểu điều này.



Lâu Đắc Nguyệt chợt cất lời: “Còn một nền văn minh khác nữa?”



Thanh Tri cũng nhìn về phía Tần Quan, Tần Quan khẽ mỉm cười: “Nền văn minh còn lại thì chưa biết”.



Lâu Đắc Nguyệt cau mày: “Chưa biết?"





Tần Quan gật đầu: “Đúng thế, nhưng chúng ta sẽ được biết nhanh thôi. Sở dĩ trước đây không thăm dò là vì khi chúng ta đến gần nền văn minh đó, máy dò xét vũ trụ này đã đưa ra một tín hiệu vô cùng nguy hiểm, linh của máy dò xét vũ trụ liên tục đề nghị chúng ta đừng tiếp tục dò xét nữa... Vì thế chỉ có thể tạm dừng lại”.



Sắc mặt Lâu Đắc Nguyệt hơi thay đổi: “Vô cùng nguy hiểm?"



Tần Quan gật đầu: “Đây là chuyện chưa từng xảy ra khi thăm dò nền văn minh Quy Nhân và nền văn minh Sâm Lâm, ta đoán có lẽ nền văn minh đó có cao thủ mười phần thần tính, vì thế lúc đó chúng ta không thể không tạm ngừng”.







Mười phần thần tính!



Nghe được lời nói của Tần Quan, Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri tỏ vẻ rất kinh ngạc.



Phải biết rằng trong bao nhiêu năm qua, bọn họ cũng chỉ biết đến một cao thủ mười phần thần tính là Thần Nhất mà thôi!



Lâu Đắc Nguyệt thoáng chần chừ, sau đó nói: “Vậy bây giờ mọi người chuẩn bị thăm dò một lần nữa sao?”



Tần Quan gật đầu: “Đúng thế”.



Lâu Đắc Nguyệt hơi nghi ngờ: “Không phải rất nguy hiểm ư?"



Tần Quan cười nói: "Cho nên ta đã mời một người đến bảo vệ”.



Lâu Đắc Nguyệt tò mò: “Mời một người đến bảo vệ?”



Tần Quan gật đầu, bà ấy ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, khẽ nói: "Có lẽ ông ấy sắp đến rồi”.



Vào lúc Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri thấy nghi ngờ, sâu trong tinh không đột nhiên nứt ra, ngay sau đó một tia kiếm quang bay thẳng xuống.



Tia kiếm quang kia vững vàng dừng lại ở chỗ cách ba người không xa, kiếm quang nhanh chóng tản đi, một người đàn ông kiếm tu mặc trường bào màu xanh chậm rãi bước ra.

Nhìn người đàn ông áo xanh bước ra, Lâu Đắc Nguyệt và Thanh Tri đều hơi nghi ngờ.



Mời người này đến bảo vệ?



Không phải nền văn minh chưa biết đó có cao thủ mười phần thần tính sao?



Chẳng lẽ người trước mắt có thể chiến đấu với cao thủ mười phần thần tính?







Hai cô gái nhìn nhau, đều tỏ vẻ nghi ngờ.







Lúc này, Tần Quan cúi người hành lễ: “Dương bá phụ”.







Người đàn ông áo xanh lắc đầu cười khẽ: “Nha đầu này, đã biết bao năm rồi mà vẫn không chịu đổi cách xưng hô”.







Tần Quan khẽ mỉm cười: “Cảm thấy thế này thân thiết hơn mà”.







Người đàn ông áo xanh cười khẽ: “Cứ tuỳ con”.







Dứt lời, ông ấy nhìn xung quanh: “Cháu trai cưng của ta đâu?”







Tần Quan mỉm cười: “An cô nương đang dạy dỗ thằng bé”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.