Lâu Đắc Nguyệt bỗng quay đầu nhìn về phía Diệp Quân bên cạnh: “Ta có thể gặp cô cô của ngươi không?"
Diệp Quân lắc đầu: “Thật không dám giấu, ta cũng không biết bà ấy đang ở đâu".
Lâu Đắc Nguyệt nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi có thể liên lạc với bà ấy không?"
Diệp Quân gật đầu: “Có thể".
Hắn thật sự không hề khoác lác, nếu hắn muốn thì hắn vẫn có thể liên lạc được với cô cô váy trắng, bởi vì trực giác nói cho hắn biết, nếu hắn thật sự nhờ vả cô cô váy trắng thì cô cô váy trắng nhất định sẽ ra tay, nhưng hắn chắc chắn sẽ không gọi cô cô váy trắng đến để giao lưu với người khác…
Bởi vì hắn biết rất rõ, cô cô váy trắng chắc chắn không có hứng thú với chuyện này!
Cô cô váy trắng đối xử với hắn rất tốt, nhưng hắn không thể lạm dụng lòng tốt này, hắn cũng sẽ không làm thế.
Nghe Diệp Quân nói vậy, Lâu Đắc Nguyệt định nói gì đó, nhưng lại bị Thanh Tri ngăn lại, cô ấy nhìn ra được, Diệp Quân sẽ không gọi cô cô của hắn ra ngoài, nếu Lâu Đắc Nguyệt vẫn yêu cầu thì không phải phép cho lắm.
Bấy giờ, Lâu Đắc Nguyệt hiển nhiên cũng ý thức được điều này, mặc dù không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tạm thời từ bỏ.
Thanh Tri đột nhiên nói: “Đắc Nguyệt, vừa nãy chúng ta đã thỏa thuận, nếu khiến cô bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307250/chuong-3287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.