Tiểu Tháp nói tiếp: “Cho nên ta cảm thấy dù gì ngươi cũng phải vào cảnh giới Thần Đạo, tự mình trải nghiệm thần tính”.
Diệp Quân cười nói: “Tháp gia, ngươi không sợ ta sẽ tu luyện thành một kẻ vô tình sao?”
Tiểu Tháp nói: “Ta cảm thấy sẽ không”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Vì sao?”
Tiểu Tháp cười nói: “Ngươi rất xuất sắc, thiên phú của ngươi không thua kém gì Thần Nhất và cha của ngươi, cho nên ta cảm thấy ngươi sẽ gặp một vấn đề lớn trong tương lai, nhưng vấn đề này chắc chắn sẽ không ở nơi này”.
Diệp Quân cười khẽ: “Tháp gia, ngươi xem trọng ta quá”.
Tiểu Tháp nghiêm túc nói: “Dẫu sao ngươi cũng do ta tự mình nuôi lớn, có ta chăm sóc dạy bảo, dù thành tựu sau này của ngươi không bằng cô cô váy trắng của ngươi, nhưng chắc chắn sẽ là gần bằng”.
Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.
Tiểu Tháp lại nói: “Vừa nghĩ tới ba người vô địch sau này đều do Tháp gia ta nuôi lớn ta đã thấy hưng phấn rồi, ta cảm thấy ta nên đặt cho mình một biết danh… gọi là Tháp sư vô địch đi, biệt danh này hay đấy, ha ha…”
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, hắn đã nhìn ra lý tưởng của Tháp gia chính là cái này.
Diệp Quân không nói chuyện với Tháp gia nữa, hắn quay lại trong Tiểu Tháp rồi bắt đầu tu luyện, Ngao Thiên Thiên đã đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307229/chuong-3266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.