Diệp Quân mỉm cười nói: “Một người đi ngang qua”.
Ông lão nhìn chằm chằm Diệp Quân bằng ánh mắt lạnh lùng, nhưng không dám ra tay, vì ông ta không biết thực lực chân chính của thiếu niên trước mắt.
Diệp Quân nhìn ông lão: “Ta đi ngang qua nơi này, đã giải thích với ông ta nhưng ông ta vẫn ra tay với ta, nên ta bất đắc dĩ lắm mới ra tay…”
Ông lão dẫn đầu thấy Diệp Quân giải thích thì cho rằng hắn sợ tiếng tăm của Tinh Vân Tông, lập tức tự tin hơn, lạnh lùng nói: “Giết người phải đền mạng”.
Diệp Quân cau mày, nâng tay vung ra một kiếm.
Ầm!
Ông lão kia lập tức bị một tia kiếm quang chém chết.
Hai ông lão áo đen còn lại hoảng hốt.
Diệp Quân gật đầu: “Ông nói hay lắm, giết người phải đền mạng”.
Hai ông lão kia bối rối.
Mẹ kiếp?
Ngươi giết người đền mạng là lấy mạng của người khác à?
Diệp Quân hờ hững nhìn thoáng qua hai người áo đen còn lại: “Còn muốn giết người đền mạng nữa không?”
Nghe thấy thế, sắc mặt hai người lập tức hơi thay đổi, không dám nói một lời.
Diệp Quân đang định rời đi thì một ông lão trong đó chợt lạnh lùng nói: “Ngươi có dám đợi thêm một lúc không?”
Diệp Quân nhìn ông lão vừa nói chuyện kia, ông lão lại nói tiếp: “Tông chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307209/chuong-3246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.