Sở phu nhân bình tĩnh nói: “Đừng để ý đến vấn đề thể diện, Sở Cung chúng ta có thể tồn tại nhiều năm dưới con mắt của khu vực Tiên Linh như vậy đều dựa vào sự không biết xấu hổ, sẵn lòng nhận là sợ, nhận thua, nhận là tùy tiện, hiểu không?”
Thanh niên áo trắng lặng thinh.
Sở phu nhân khẽ nói: “Thể diện là thứ mà khi con có thực lực, nó tự khắc sẽ đến”.
Thanh niên áo trắng khẽ gật đầu: “Con hiểu rồi”.
Sở phu nhân ngẩng đầu lên nhìn trời, đáy mắt hiện lên vẻ không cam lòng.
Phải biết rằng, năm đó Sở Cung ngang tài ngang sức với khu vực Tiên Linh, còn bây giờ Sở Cung lại chỉ có thể lang thang ở đây, hơn nữa còn phải giả vờ đáng thương mới được.
Thế nên bà ta không thể từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để vực dậy Sở Cung.
Lần này giành được ghi chép của Thần Nhất chắc chắn là một cơ hội tốt với Sở Cung.
…
Sau khi đi theo Trấn Thiên về đến Trấn tộc, Diệp Quân quay lại Tiểu Tháp, không đến một canh giờ sau, cơ thể hắn đã hồi phục.
Sau khi cơ thể hồi phục, Diệp Quân nhắm mắt lại.
Mặc dù bây giờ kiếm ý của hắn đã đạt đến thần tính nhưng vẫn không thể làm gì cường giả bảy phần thần tính, cho dù có thêm sức mạnh huyết mạch cũng không được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307155/chuong-3192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.