Một lát sau, Yêu Nguyệt đột nhiên cười nói: “Diệp công tử, cậu thật sự rất tự tin, cậu phải biết dù là người chủ nhân bút Đại Đạo và Thần Nhất chọn cũng không có nghĩa là cậu có thể tự tin như thế…”
Diệp Quân lắc đầu: “Xem ra Yêu Nguyệt đại nhân cũng không biết được quá nhiều”.
Yêu Nguyệt cười nói: “Ngươi muốn nói với ta ngươi có một chỗ dựa rất mạnh mẽ sao?”
Diệp Quân sửa lại cho đúng: “Là mấy chỗ dựa”.
Tiểu Tháp: “…”
Yêu Nguyệt nhìn Diệp Quân, nụ cười trên mặt dần biến mất.
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Yêu Nguyệt đại nhân, ta hiểu ý của bà là ta không có tư cách tự tin như thế trước mặt bà, ta nên có thái độ nhún nhường với bà một chút, cũng phải hạ mình một chút, kính trọng bà một chút… Nhưng ta cảm thấy làm người phải có qua có lại, bà tôn trọng ta đương nhiên ta cũng sẽ tôn trọng bà, nhưng ta sẽ không nhún nhường… Vì ta cũng không xin xỏ bà cái gì”.
Dứt lời, hắn im lặng một lúc rồi mới nói tiếp: “Không ai xin xỏ ai cái gì, vai vế ngang nhau”.
Yêu Nguyệt cười nói: “Không xin xỏ ta cái gì? Vậy lần này ngươi đến đây làm gì?”
Diệp Quân đáp: “Lần này ta đến đây là mong có thể chung sống hoà bình với khu vực Cổ Hoang, trong lòng ta không muốn trở thành kẻ thù với khu vực Cổ Hoang, đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307145/chuong-3182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.