Thật ra thì có thể nói là vậy, là con cháu đời thứ ba của người mạnh nhất thế giới này, nhưng Diệp Quân không hề có thói quen như những tên công tử bột, không thể không nói, lúc này nó cũng cảm thấy hiệu quả việc nuôi thả của nhà họ Dương vẫn rất tốt.
Vì người đi lên từ cấp bậc thấp nhất sẽ không quá hống hách.
Diệp Quân từng chịu khổ, cũng từng làm hạ nhân cho người khác, vì thế hắn sẽ không có suy nghĩ thượng đẳng hơn người khác, còn nếu từ nhỏ hắn đã đi theo Diệp Huyên và Tần Quan, thì tâm lý của Diệp Quân chắc chắn sẽ khác với bây giờ.
Lúc này như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân chợt nói: “Nhược tỷ, sao cô ấy lại mất trí nhớ?”
Nhược Mệnh nhìn cô gái: “Cô ta tự phong ấn trí nhớ của mình”.
Diệp Quân quay đầu nhìn cô gái váy trắng, cô ta tỏ vẻ nghi ngờ: “Vì sao ta phải phong ấn trí nhớ của mình?”
Nhược Mệnh cười đáp: “Cái này phải hỏi bản thân cô ấy”.
Cô gái lắc đầu: “Ta không biết”.
Nhược Mệnh đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quân: “Sao cô ta lại đi theo ngươi?”
Diệp Quân kể lại đầu đuôi câu chuyện một lần.
Nhược Mệnh im lặng một lúc rồi nói: “Ngươi muốn đưa nàng về khu vực Tiên Linh à”.
Diệp Quân gật đầu.
Cô gái này không thể đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307125/chuong-3162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.