Chương trước
Chương sau
Trấn Nam Tuyết hỏi: “Người nhà của ngươi…”



Diệp Quân trầm giọng nói: “Nam Tuyết cô nương, cô có thể điều động hệ thống tình báo của Trấn tộc các cô không?”



Trán Nam Tuyết do dự một lúc, sau đó nói: “Chỉ có thể điều động một bộ phận thôi… Ngươi muốn ta theo dõi khu vực Cổ Hoang giúp ngươi à?”



Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.





Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Không thành vấn đề, ta sẽ phái người theo dõi chúng, nếu chúng có bất kỳ động tĩnh gì, ta sẽ thông báo cho ngươi bất kỳ lúc nào, nhưng... nếu yêu vương của chúng đích thân xuất hiện thì người của ta không thể làm gì được cả”.



Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu”.



Trấn Nam Tuyết lại nói: “Đạo Thị sắp mở rồi, người của ngươi phải nhanh lên mới được, còn nữa…”







Cô ta vừa nói vừa đưa cho Diệp Quân một cuốn sổ: “Cuốn sổ này ghi lại tất cả tài sản được cất giữ trong kho hiện nay của Đạo Thị. Đương nhiên, phần lớn đều không thể dịch chuyển vì mỗi Đạo Thị đều cần quay vòng vốn... Ngươi đọc đi để hiểu rõ về Đạo Thị mà chúng ta đang quản lý hiện giờ”.



Diệp Quân nhận lấy cuốn sổ, sau đó nói: “Tiếp theo bên Đạo Thị tạm thời đều do cô sắp xếp, còn người quản lý thì để ta sắp xếp”.



Trấn Nam Tuyết gật đầu, sau đó nói: “Ngươi bảo trọng”.



Dứt lời, cô ta xoay người đi.



Sau khi Trấn Nam Tuyết đi, Diệp Quân nhìn xung quanh, sau đó đi vào trong Tiểu Tháp.



Ở một bên khác, có hai người đang theo dõi Diệp Quân đi vào Tiểu Tháp.



Chính là người phụ nữ váy trắng và Kiếm Chủ Nhân Gian.



Kiếm Chủ Nhân Gian ngẩng đầu lên nhìn phía, khẽ nói: “Khu vực Cổ Hoang…”



Người phụ nữ váy trắng bên cạnh ông ấy bình tĩnh nói: “Tiêu diệt sao?”





Tiêu diệt sao?



Nghe người phụ nữ váy trắng nói thế, Kiếm Chủ Nhân Gian ngạc nhiên.



Người phụ nữ váy trắng bình tĩnh nói: “Bất cứ lúc nào cũng có thể”.







Kiếm Chủ Nhân Gian lắc đầu khẽ cười: “Trước tiên không vội, tạm thời xem tình hình”.







Người phụ nữ váy trắng gật đầu: “Ừ”.







Kiếm Chủ Nhân Gian bỗng thấy hơi tò mò: “Thanh Nhi, rốt cuộc muội mạnh đến mức nào?”







Người phụ nữ váy trắng vuốt mái tóc bị gió thổi loạn ra sau tai, bình tĩnh nói: “Nói là vô địch thì vẫn hơi khiêm tốn”.







Kiếm Chủ Nhân Gian: “…”







Người phụ nữ váy trắng quay sang nhìn Kiếm Chủ Nhân Gian: “Huynh tin không?”







Kiếm Chủ Nhân Gian bật cười: “Tin chứ”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.