Chương trước
Chương sau
Mộc Nguyên hơi do dự, sau đó nói: “Diệp công tử, lần này là sơ sót của ta”.



Diệp Quân lắc đầu: “Không liên quan đến ông, chờ sau khi ta xử lý xong toàn bộ chuyện ở này, ta sẽ đến nơi được gọi là Thần Điện, cắt đứt quan hệ với từng thuộc hạ của Thần Nhất năm đó”.



Mộc Nguyên gật đầu: “Nên vậy”.





Vũ trụ Thần Nhất chắc chắn cần phải thống nhất, mà Diệp Quân muốn thống nhất vũ trụ Thần Nhất, thì thứ đầu tiên phải giải quyết chính là Thần Điện.



Thật ra đối với Diệp Quân mà nói, dù Thần Điện hay khu vực Cổ Hoang, hắn đều không quan tâm lắm, điều mà hắn thật sự quan tâm là Quá Khứ Tông.



Quá Khứ Tông đã lâu không có động tĩnh gì, điều này khiến hắn cảm thấy hơi bất an.







Cô gái kia chắc chắn sẽ không tùy tiện bỏ qua như vậy.



Diệp Quân lắc đầu, thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn về phía hai chiếc nhẫn không gian trong tay, hơi kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, hai tổ thú lại có tới bốn Tổ Mạch!



Bốn Tổ Mạch!



Cộng với số Tổ Mạch của hắn, bây giờ hắn đã có tới hai mươi bốn Tổ Mạch.



Nhưng vẫn chưa đủ, bởi vì hắn muốn bồi dưỡng thêm càng nhiều cường giả cảnh giới Thần Đạo, so với việc chiêu mộ cường giả cảnh giới Thần Đạo, chi bằng tự mình bồi dưỡng, dù sao cũng có Tiểu Tháp, không mất quá nhiều thời gian.



Như nghĩ đến điều gì đó, Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía Mộc Nguyên, sau đó nói: “Ông làm giúp ta một việc”.



Mộc Nguyên vội nói: “Xin cứ căn dặn”.

Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ông đi chiêu mộ giúp ta một vài Thần Tướng năm đó vẫn còn sống sót, chỉ cần bọn họ bằng lòng đi theo ta, ta sẽ cố gắng hết sức giúp bọn họ đạt tới cảnh giới Thần Đạo”.



Hắn phát hiện, tố chất chiến đấu của những Thần Tướng đó đều rất tốt, nếu có thể bồi dưỡng thành cường giả cảnh giới Thần Đạo, sức chiến đấu chắc chắn sẽ không tầm thường.



Mộc Nguyên cười nói: “Đây là một ý kiến hay, những Thần Tướng kia đều được Thần Điện tận tâm bồi dưỡng, nếu bọn họ có thể đạt tới cảnh giới Thần Đạo, sức chiến đấu của bọn họ sẽ vô cùng đáng sợ, hơn nữa, bọn họ không có cái gọi là sự kiêu ngạo của các vị thần, khá dễ chiêu mộ”.



Diệp Quân gật đầu: “Ông hãy mang theo một ít Tổ Nguyên”.







Nói xong, hắn đưa cho Mộc Nguyên một chiếc nhẫn không gian.







Trên thế giới này, chỉ nói suông thì chưa đủ, vẫn phải cho điều gì đó thực tế mới được.







Mộc Nguyên nhận lấy chiếc nhẫn không gian, sau đó nói: “Cậu Diệp cứ chờ tin tức của ta”.







Nói xong, ông ta quay người rời đi.







Sau khi Mộc Nguyên rời đi, Diệp Quân nhìn về phía cuối tinh không, nhẹ giọng nói: “Chắc mẹ sắp tới rồi nhỉ?”







Hắn biết, với năng lực của mẹ hắn, rất nhiều thế lực của Tuế Nguyệt trường hà đã được thống nhất, mà sau khi thống nhất các thế lực của Tuế Nguyệt trường hà, thực lực của Dương tộc chắc chắn sẽ tăng lên, với thực lực hiện giờ của Dương tộc, đến thời đại cổ xưa này, không dám nói là có thể càn quét tất cả mọi thứ, nhưng chắc chắn là không có nhiều kẻ thù.







Đương nhiên, nếu ông nội và cha cũng gia nhập, thì chắc chắn có thể càn quét tất cả.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.