Chương trước
Chương sau
Hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết: “…”



Trấn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân, hắn ta biết người này đang khoe khoang.



Diệp Quân lại nói: “Thay đổi thời gian đơn giản như thế… Trấn tộc… thật sự không có à?”



Nghe thấy câu này, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết càng khó coi hơn.





Trấn Lăng trầm giọng nói: “Diệp công tử, thứ này rất phổ biến trong gia tộc các ngươi à?”



Diệp Quân gật đầu: “Không giấu diếm gì ngươi, đúng là rất phổ biến, thế hệ trẻ trong gia tộc chúng ta gần như mỗi người đều có một cái”.



Tiểu Tháp: “…”







Trấn Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Mỗi người một cái?”



Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế”.



Trấn Lăng cười nhạt: “Diệp công tử có nói quá không đấy? Thần vật thế này dù nhìn khắp toàn bộ vũ trụ cũng rất hiếm có, mà nhà ngươi lại mỗi người có một cái? Ngươi nói khoác đúng không!”



Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Hiếm có? Lăng huynh nói sai rồi, ở nhà họ Dương chúng ta thần vật thế này thật sự chỉ là một thứ tầm thường, nếu ngươi không tin thì ta lại cho ngươi xem thứ khác”.



Trấn Lăng lập tức nói: “Ngươi mau lấy ra ta xem thử”.



Diệp Quân không nhanh không chậm lấy kiếm Thanh Huyên ra đưa tới trước mặt Trấn Lăng: “Ngươi xem thử đi”.



Khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên, sắc mặt hai tỷ muội Trấn Nam Tuyết lập tức trở nên vô cùng nặng nề.



Hai người đều là người trải sự đời, vì thế khi nhìn thấy kiếm Thanh Huyên đã lập tức nhận ra thứ này không đơn giản.



Trấn Lăng cầm kiếm Thanh Huyên lên, hắn ta sờ soạng nó một lúc lâu, sau đó như nghĩ đến điều gì, hắn ta lấy một tấm khiên cổ ra, nhẹ nhàng rạch một đường lên trên.



Rẹt!



Tấm khiên cổ lập tức bị chém làm hai như cắt đậu phụ.



Thật khó tin.



Hai tỷ muội đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy nỗi khiếp sợ, phải biết rằng tấm khiên cổ của bọn họ là thần vật cảnh giới Thần Đạo, nhưng nó lại yếu ớt dưới thanh kiếm này như thế?



Không bình thường!







Diệp Quân cười nói: “Thanh kiếm này thế nào?”







Trấn Nam Tuyết trầm giọng hỏi: “Diệp công tử, thanh kiếm này là?”







Diệp Quân đáp: “Kiếm Thanh Huyên, mỗi người trong thế hệ trẻ của nhà họ Dương chúng ta đều có một thanh kiếm!”







Kiếm Thanh Huyên: “…”







Mỗi người một thanh!







Nghe thấy lời của Diệp Quân, khoé miệng Trấn Nam Tuyết và Trấn Lăng đều khẽ giật.







Đương nhiên bọn họ không tin nhà của Diệp Quân có thể giàu có như thế, mỗi người có một thanh kiếm thế này?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.