Chương trước
Chương sau
Triệu Lão gật đầu: “Đúng vậy, chỉ là năm đó không biết vì lý do gì, Thần Nhất này đã rời khỏi nhà họ Thần, đi về thời đại cũ, sáng tạo ra một thời đại vũ trụ hoàn toàn mới...”



Nói đến đây, ông ta khẽ lắc đầu: “Nếu như năm đó tộc nhà họ Thần có Thần Nhất giúp đỡ, nhất định sẽ là số một siêu thế lực. Đáng tiếc, giữa họ hình như có chút mâu thuẫn, song phương cũng không gắn kết gì”.



Diệp Quân hơi ngạc nhiên, bởi vì hắn không ngờ rằng Thần Nhất này đến từ nhà họ Thần!



Triệu Lão nói tiếp: “Nhà họ Thần quả thật rất mạnh, vẫn luôn mạnh. Cho dù là hiện tại, cũng chỉ có Trấn tộc cùng yêu tộc Cổ Hoang có thể chống lại bọn họ một chút. Trên thực tế, khi Thần Nhất còn, Đạo Điện của ông ấy cũng cực kì mạnh, không chỉ vậy, đương thời thực lực cá nhân của ông ấy cũng đứng đầu...”





Nói đến đây, ông ta nhìn về phía Diệp Quân: “Chắc hẳn rất nhiều người đều muốn truyền thừa mà ông ấy để lại, bởi vì hồi đó, chỉ có Thần Nhất đạt được 10 phần thần tính. Trước ông ấy, chưa có ai đạt được. Sau ông ấy cũng chưa có ai đạt được”.

Diệp Quân nhẹ giọng nói: "Như vậy, sẽ có càng nhiều người tới quấy rầy ta?"



Triệu Lão đầu gật đầu: “Chắc chắn, bởi vì truyền thừa của ông ấy rất có khả năng có thể giúp cho người ta đạt tới 10 phần thần tính”.







10 phần thần tính!



Diệp Quân im lặng.



Sau khi tiếp xúc với cường giả cảnh giới Thần Đạo, hắn phát hiện ra rằng thần tính càng mạnh thì sức mạnh càng mạnh và con đường hắn muốn đi không phải là con đường thần tính, mà là con đường nhân tính.



Chẳng nhẽ mình muốn tạo ra một cảnh giới hoàn toàn mới?



Diệp Quân đột nhiên đau đầu.



Triệu Lão đột nhiên nói: "Diệp công tử lo lắng à?"



Diệp Quân bỗng nhiên định thần lại: “Lo lắng? Lo lắng cái gì?"



Triệu Lão nói: "Lo bọn họ tới quấy rầy ngươi… "



Diệp Quân lắc đầu cười nói: "Ta không lo”.



Triệu Lão: "...”



Diệp Quân đột nhiên nói: "Hiện tại Chúng Thần Điện xếp thứ mấy trong các thế giới?"



Triệu Lão trầm giọng nói: "Sức mạnh hiện tại của Chúng Thần Điện chỉ có thể được coi là trên mức trung bình, bởi vì nội chiến của họ quá nghiêm trọng. Kể từ khi Thần Nhất chết, Chúng Thần Điện đã loạn cho đến bây giờ. Những thứ gọi là thần…..”







Nói đến đây, ông ta lắc đầu với một chút mỉa mai nơi khóe miệng.







Diệp Quân cười nói: "Ông gọi họ vậy chắc cũng không ưa gì bọn họ nhỉ!"







Triệu Lão gật đầu: “Đúng vậy, nói thật Thần Nhất được gọi là thần, mọi người không hề phản đối, dù sao thì ông ấy cũng là người duy nhất có 10 phần thần tính. Nhưng bây giờ những người được gọi là thần đó ... .. .Họ chỉ có thể là ếch ngồi đáy giếng, bên ngoài, không ai quan tâm đến họ cả ... Tuy nhiên, Huyền Tông đó thực sự rất mạnh”.







Diệp Quân: "Học sinh của Thần Nhất?"







Triệu Lão nói: "Đúng vậy, ông ấy là một trong hai học sinh có chiến lực mạnh nhất trong số các học sinh của Thần Nhất ...”







Nói đến đây, ông ta dường như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên liếc nhìn Diệp Quân, ông ta phát hiện ra rằng Diệp Quân, với tư cách là truyền nhân của Thần Nhất, lại chẳng biết gì về Chúng Thần Điện.







Diệp công tử chui ra từ đá đấy à?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.