Chương trước
Chương sau
Nghe Diệp Quân nói như vậy, Kỳ Mạc có chút lo lắng: "Cha và ông nội ngươi mềm yếu như vậy, tung hoành trên giang hồ chắc cũng chẳng ra làm sao nhỉ?"



Diệp Quân khẽ gật đầu, nghiêm túc nói: "Quả thật là cũng chẳng ra làm sao, đặc biệt là cha ta, người ta gọi ông ấy là vua dựa dẫm...”



Trong cơ thể Diệp Quân, kiếm Thanh Huyên đột nhiên rung lên, như đang muốn nói gì đó.





Diệp Quân: "...”



Kỳ Mạc nghiêm túc nói: "Diệp công tử, Triệu Lão này đã là kẻ địch của ngươi rồi, ông ta bây giờ đã là nỏ hết đà, nếu ngươi không giết ông ta, khi ông ta tỉnh lại, sẽ dẫn cường giả Đạo Thị đến giết ngươi, đến lúc đó ngươi hối hận cũng đã muộn...”







Diệp Quân đột nhiên nói: "Hay là ông giết đi?"



Vẻ mặt Kỳ Mạc cứng đờ.



Diệp Quân không nói nữa, xoay người cầm kiếm bay lên, biến mất khỏi tầm mắt của ông ta.



Nhìn thấy vậy, sắc mặt Kỳ Mạc nhất thời trở nên khó coi, tựa hồ cảm nhận được cái gì đó, ông ta quay đầu nhìn về phía Triệu Lão, lúc này, Triệu Lão đang dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn: “Sao, ông muốn giết ta à?"



Kỳ Mạc sự im lặng.



Ông ta đúng là đã muốn giết người!



Bởi vì ông ta không biết Triệu Lão này có trả thù Diệp Quân hay không, nhưng Triệu Lão nhất định sẽ không bỏ qua cho ông ta, nhưng nếu ông ta giết Triệu Lão thì sẽ gây nên hiềm khích với Đạo Thị, có khi còn dẫn đến đến thù địch giữa hai thế lực, lúc đó nhà họ Kỳ có thể sẽ không bảo vệ được ông ta nữa, vì dù sao địa vị của Triệu Lão cũng không thấp.



Lúc này Kỳ Mạc thực sự rất hận Diệp Quân.



Đồng thời, ông ta cũng cảm thấy có chút hối hận, nếu sớm biết thì ông ta đã cùng Diệp Quân liên thủ san bằng Đạo Thị rồi. Nhưng bây giờ, quá muộn rồi.



Triệu Lão đột nhiên cười lạnh một tiếng: "Nào, giết ta đi!"







Ông ta vốn không sợ Kỳ Mạc, bởi vì ông ta nghĩ Kỳ Mạc sẽ không dám giết ông ta.







Trầm mặc một lát, Kỳ Mạc thấp giọng thở dài: "Triệu Lão, ông chớ có trách ta, lai lịch tên kia không đơn giản đâu!"







Rõ ràng ông ta đang muốn chuyển hướng mâu thuẫn.







Nhưng Triệu Lão không nghe ông ta, cười lạnh vài tiếng rồi xoay người rời đi.







Nhìn thấy vậy, ánh mắt Kỳ Mạc dần dần trở nên âm trầm, nhưng cuối cùng vẫn không ra tay.







Nếu không giết, vẫn còn cứu vãn được.







Nếu giết, thì nhà họ Kỳ sẽ chẳng còn đường cứu vãn với Đạo Thị nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.