Chương trước
Chương sau
Thấy Diệp Quân lại đỡ đòn tấn công của mình, đột nhiên Triệu Lão mở lòng bàn tay, một giọt máu từ lòng bàn tay ông ta bay ra, lao thẳng vào giữa lông mày bức tượng thần.



Ầm!



Trong nháy mắt, khí tức của bức tượng thần điên cuồng tăng lên, khí tức mạnh mẽ như làn sóng liên tục chấn động bốn phía, khiến trời đất phải khiếp sợ.



Lúc này, trong đầu Diệp Quân vang lên giọng nói nghiêm nghị của Thần Dã: “Cẩn thận, đây là huyết tế, thuật pháp này là một thuật thần thông cổ xưa, dùng máu huyết tế để tăng sức mạnh của tượng thần…thuật pháp này tuy có thể tăng cường đáng kể sức mạnh của tượng thần, nhưng phản phệ cũng rất nghiêm trọng, ông ta muốn liều mạng với ngươi đấy”.





Diệp Quân từ từ nhắm mắt, không đáp lại lời của Thần Dã, vì thần trí của hắn đã dần dần rơi vào phong ma.



Sau khi huyết mạch phong ma hấp thu tà khí và sát khí, hắn đã đạt tới cấp độ khác, mà bây giờ hắn vẫn còn chiến đấu, vì vậy huyết mạch phong ma càng lúc càng mạnh, tuy chưa hoàn toàn vào trạng thái phong ma, nhưng cũng không kém hơn là bao.







Trong bóng tối, đám người Kỳ Mạc thấy hai người chiến đấu tới mức này, vẻ mặt cũng cực kỳ nghiêm trọng, đương nhiên, ông ta nghiêm trọng như vậy còn có lý do khác, đó là tới tận bây giờ, người phía sau Diệp Quân vẫn chưa xuất hiện.



Ông ta biết một vài thế gia sẽ buông lỏng cho hậu bối tự do phát triển, nhà họ Kỳ cũng vậy, nhưng vẫn có cường giả âm thầm đi theo bảo vệ, vừa nãy ông ta dùng thần thức nhìn lướt bốn phía, nhưng không phát hiện bất kỳ ai.



Buông lỏng hoàn toàn vậy sao?



Kỳ Mạc nhíu mày.



Trong Đạo Thị, sau khi được huyết tế, xung quanh bức tượng thần đằng sau Triệu Lão tỏa ra một màu đỏ nhàn nhạt, khí tức vẫn điên cuồng tăng vọt, tuy vậy, sắc mặt của Triệu Lão tái nhợt hơn, cứ như đã già đi rất nhiều.



Diệp Quân khép hờ hai mắt, nắm chặt kiếm ý màu máu trong tay, trầm mặc không nói gì, như một nhà sư đang ngồi thiền.



Giờ phút này, trong sân thật yên bình, sự yên bình hiếm có.



Nhưng chưa được bao lâu, tượng thần đằng sau Triệu Lão đột nhiên bước lên trước, từng bước giẫm xuống làm cả Đạo Thị rung chuyển dữ dội, sau đó, lại tung một cú đấm về phía Diệp Quân.



Ầm ầm!



Quyền mang cao vạn trượng!



Uy lực của cú đấm này mạnh hơn mấy lần so với trước đó, từng đòn quyền ý đáng sợ trong nháy mắt phát ra xung kích, khuếch tán khắp Đạo Thị.



Nhìn cảnh tượng này, Kỳ Mạc trong bóng tối từ từ nắm chặt tay, nhìn chằm chằm Diệp Quân phía xa, ông ta biết rằng, hai người này sắp phân thắng bại.







Vì hai bên đều đã đưa ra con át chủ bài của mình.







Cùng lúc cú đấm của tượng thần đánh tới, Diệp Quân từ từ mở mắt, lúc này hai mắt hắn đỏ rực như một biển máu.







Đối mặt với cú đấm khủng khiếp này, Diệp Quân không thi triển kiếm kỹ gì, chỉ đâm một nhát kiếm ra, vô số huyết quang trong kiếm hắn tuôn trào.







Lúc này, không chỉ có huyết mạch phong ma, mà còn có huyết mạch phàm nhân.







Hai loại huyết mạnh xuất hiện!







Ầm!







Diệp Quân đâm một nhát kiếm, cú đấm của tượng thần đã bị nhát kiếm này cố định tại chỗ, ngay sau đó, cánh tay phải của tượng thần bắt đầu nứt lìa, trong nháy mắt, vô số quyền ý cũng bắt đầu tan biến.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.